Chương trước
Chương sau
Editor: Sweetie_Daisy (Ninh)

Lúc ngự y kiểm tra, biểu hiện của Bùi Đình rất bình tĩnh, cũng rất phối hợp.

Hắn đã tính toán rất tốt.

Sau khi ngự y kiểm tra xong, trên mặt toàn là thần sắc vui sướng, tuy rằng tin tức chủ thượng bệnh nặng đã bị phong tỏa, nhưng bọn họ là ngự y ở trong cung, trình độ và kinh nghiệm tương đối cao, cho nên vẫn biết được một ít chuyện.

Nhưng hiện tại kiểm tra xong, thì có thể thấy quả thật tin đồn bên ngoài quá mức nghiêm trọng rồi.

Chủ thượng ngài ấy...

Ông ta đang muốn mở miệng, đột nhiên Bùi Đình ho khan, ông ta sợ tới mức chạy nhanh đến: “Chủ thượng, ngài có chỗ nào không thoải mái sao?”

“Khụ khụ...Không có việc gì...Khụ...” Sau khi Bùi Đình cắt ngang xong, hắn mới giơ tay ngăn ông ta tiến lên, rồi quay đầu nhìn Nhiễm Thất đang bày ra vẻ mặt vô cùng khẩn trương ở bên kia, nói: “Nương tử, nàng có thể giúp ta đến Thái Y Viện lấy về ít thuốc giảm ho được chứ?”

Nhiễm Thất cau mày, đang muốn nói loại chuyện này tìm hạ nhân đi là được, cô vẫn nên ở lại đây chăm sóc hắn mới là điều đúng đắn. Nhưng đột nhiên nhìn thấy vẻ mặt hoảng hốt của Bùi Đình, cô liền hiểu rõ.

Thật ra chính hắn cũng không ý thức được, khi hắn đối mặt cô, căn bản không thể che giấu tốt cảm xúc của bản thân.

Tâm hắn hoảng loạn, hắn đang sợ hãi!

Bùi Đình không phải thánh nhân, ít nhất là đối với cô, hắn căn bản không thể duy trì vẻ mặt bình tĩnh và hờ hững vốn có. Hắn vẫn luôn cẩn thận che đậy, sợ cô biết, sợ cô khổ sở, còn rất sợ...Cô sẽ khóc.

Nhiễm Thất đã thấy được vẻ mặt vui sướng rõ ràng của ngự y ban nãy, chẳng qua Bùi Đình quá hoảng loạn, cho nên không phát hiện ra.
Biểu hiện lần này của Bùi Đình đã nói rõ, tên ngự y kia vẫn chưa bị Bùi Đình bày mưu đặt kế, cho nên...Có thể nói, Bùi Đình đã khỏe hơn rồi sao?

Trong lòng Nhiễm Thất dâng lên một tia hy vọng, nhưng lại không dám khẳng định. Sau khi cô đáp ứng với Bùi Đình, liền ra khỏi phòng, trực tiếp đi đến góc rẽ bên cửa sổ nghe lén.

Công Lục trên nóc nhà đang muốn đi xuống mách lẻo cho chủ thượng, đã bị Công Nhất ở một bên lôi lôi kéo kéo: “Lục Lục à, chuyện nhà của đôi tân phu thê Chủ thượng và Đế hậu chúng ta không cần xen vào đâu, dù gì Đế hậu sẽ không hãm hại chủ thượng...”

“Cút! Đừng có chạm vào ta!”

“Ai nha, Lục Lục, vẫn còn sinh khí à...Ta làm cho ngươi món gà giòn cay ngươi thích ăn nhất nhé, sau đó ngươi liền tha thứ cho ta được không?”

Công Lục dừng lại, ánh mắt sâu thẳm mà nhìn y, nói: “Muốn ba con.”

Công Nhất không nghĩ tới y cư nhiên sẽ nói như vậy, ngay sau đó liền vui vẻ ra mặt: “Được được được, mười con ta cũng làm cho ngươi, vậy ngươi không giận dỗi nữa được không?” Không đợi Công Lục trả lời, Công Nhất đã tự mình thở dài một hơi, vẻ mặt phiền muộn: “Lục Lục à, có đôi khi ta suy nghĩ, ngươi thích ta hay là thích gà của ta đây? Ai nha, không nghĩ nữa, đêm nay chúng ta ăn gà vậy. Nói rồi đấy, ngươi không được sinh khí nữa.”
Không nghĩ tới sau khi y nói xong, mặt Công Lục đột nhiên đỏ lên, trừng mắt nhìn y, mắng một câu: “Lưu manh!” Sau đó lập tức bay đi.

Công Nhất ở lại có chút không rõ, ngẫm lại lời nói của chính mình ban nãy, mặt y cũng đỏ theo, sau đó y liền chạy nhanh đuổi theo, giải thích: “Lục Lục, ngươi thật sự đã trách oan ta rồi, ta thật sự không có ý khác mà, ngươi nghe ta nói đã...Lục Lục...”

(Chỗ này Công Lục nghĩ bậy là Công Nhất đang ám chỉ thích CN hay gà của CN, "gà của ta" í, đúng rồi, chính là như vậy:v)

Trước kia, Thái Hậu có câu lời lẽ chí lý: Không được nhắc đến gà, ta, ngươi và hắn phải văn minh lịch sự (*). Nếu như không hiểu, thì nhìn xuống đũng quần đi!

(*) Nguyên gốc của câu này chính là: Thuyết kê bất thuyết ba, văn minh nhĩ ngã tha, thuyết kê tựu thuyết ba, văn minh khứ tha mụ (说鸡不说吧,文明你我他,说鸡就说吧,文明去他妈): Không được nói đến gà, ngươi, ta và hắn phải văn minh lịch sự, nếu cứ nói đến gà, văn minh lịch sự vứt mẹ đi. Mình tìm tứ tung trên Baike với Manh Nương Bách Khoa thì hiểu đại khái đây là thuật ngữ mạng của Trung Quốc, dùng phổ biến vào năm 2016 - 2017. Ở Trung Quốc thì từ "Kê" và "Ba" không nên đi chung với nhau, vì nó là cách gọi khác của jj ấy, và là nó là từ mắng người phổ biến:3, với cả mình đã nghĩ cách để edit sao cho hay, nhưng mà câu đó mình không ed được nên chém bừa á:v. Bạn nào hiểu rõ hơn có thể giúp mình cmt bên dưới, mình sẽ sửa lại ạ. (Theo Manh Nương Bách Khoa)

Lần này... Công Nhất xác thật đã bị oan.

...

Sau khi Nhiễm Thất rời khỏi đây, Bùi Đình liền trực tiếp cắt ngang tên ngự y đang muốn mở miệng: “Ngậm miệng vào! Cô còn sống được mấy ngày?”

Ngự y sững sờ tại chỗ một hồi lâu, mới nói: “Chủ thượng sao lại nói ra lời này? Vi thần kiểm tra ra chủ thượng bất quá chỉ là thân thể bị suy yếu mà thôi, điều trị nhiều hơn một chút là có thể khôi phục, chẳng qua đan điền đã bị hủy, không còn nội lực nữa!”

Thần sắc của Bùi Đình nhàn nhạt, ánh mắt sâu thẳm quỷ quyệt cứ như vậy yên lặng nhìn vào mặt ông ta, hắn lạnh lùng nói: “Ngươi cũng biết tội khi quân được xử như thế nào mà, đúng không?”

- ---------------------------------------------------

NT: Ngươi cũng biết tội dối hậu được xử như thế nào mà, đúng không? @@
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.