Editor: Sweetie_Daisy (Ninh)
"Tôi không cố ý mà, tôi thật sự không cố ý mà! A——"
Trình Thấm mạnh mẽ bật dậy từ trên giường, ngực phập phồng không ổn định, trong mắt hiện lên sự kinh hoàng sợ hãi, tựa hồ còn đang chìm đắm trong giấc mộng vừa này.
Lúc này, mưa to đang rơi xuống ngoài cửa sổ. Giọt nước mưa trên mái hiên rơi vào cửa sổ, tạo ra tiếng vang tách tách tách. Trên bầu trời thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng sấm khổng lồ, mỗi một tia sấm hiện lên, đều chiếu sáng căn phòng này. Mà một khắc trong ánh sáng, đã phản chiếu rõ ràng khuôn mặt trắng bệch cùng tuyệt vọng của một cô gái.
Hai chân Trình Thấm cong lại, hai tay ôm chặt bả vai, thân thể không vững mà phát run. Cô đều quên đã bao lâu cô chưa gặp lại giấc mộng này rồi.
Vào cái ngày hắn mất, cô vẫn luôn cứ mơ thấy giấc mộng đó —— mơ tới tràng cảnh ngày đó, mơ tới bản thân mình hung hăng mà vứt bỏ nó như thế nào! Nửa đêm giấc mộng đó trở lại, cả người nó toàn là máu đến tìm cô, oán hận cô hại nó!
Tuy rằng cô đã nói dối mẹ, đem toàn bộ trách nhiệm đẩy lên người bảo tiêu. Nhưng cô biết rõ, ngay từ đầu cô đã sai rồi, nhưng cô không thể vứt bỏ được cuộc sống ở đây, vì vậy đã lựa chọn lừa gạt, cho nên hiện tại báo ứng đã đến.
Vài năm đó, cô một mực cũng không dám ngủ. Chỉ sợ nó sẽ vào trong giấc mơ tìm cô, cô ngay cả ngủ cũng nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-hac-hoa-xau-xa-qua/2324854/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.