Diệp Kỳ là một người bình thường.
Trời sinh đã là người thiếu hụt cảm tình, đối với những sự việc phát sinh xung quanh mình, cậu thản nhiên bất kể, thờ ơ không động lòng. Nói một cách đơn giản là không có cảm giác gì.
Bi thương, sung sướng, những loại cảm xúc mà người khác đều có, đối với Diệp Kỳ mà nói, là những thứ không thể hiểu được. Ở trong mắt cậu, những cảm xúc này cũng giống như con chữ đen in trên mặt giấy trắng, cậu có thể đọc được, có thể nhớ kĩ, có thể lí giải, nhưng không thể cảm nhận chúng từ bản thân mình. Tình cảm trống không đến đáng sợ.
Đương nhiên, Thượng Đế đóng lại cánh cửa lớn này của Diệp Kỳ thì cũng mở ra cho cậu cánh cửa sổ.
Đối lập với giao động tình cảm cực thấp, Diệp Kỳ thông minh đến đáng sợ.
Học bá? Có vẻ? Có thể? Đại khái? Hoặc có thể nói là học thần?
Từ nhỏ Diệp Kỳ đã là "con nhà người ta" trong truyền thuyết. Phàm là bạn học cùng lớp với Diệp Kỳ, đại đa số đều sâu sắc cảm nhận được chỗ đáng sợ của cậu. Đó chính là sau mỗi lần họp phụ huynh, họ đều sẽ bị bố mẹ cằn nhằn bên tai: "Nhìn Diệp Kỳ nhà người ta kìa! Nhìn lại con đi! Sao lại như vậy! Người ta là cha mẹ sinh! Con không phải cũng là cha mẹ sinh hay sao! Tại sao khác biệt lại lớn như vậy!"
Nói chung, Diệp Kỳ là tấm gương mà đông đảo phụ huynh dùng để giáo dục con mình, cũng là đối tượng mà đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-hac-hoa-phach-thuong-ta/2997087/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.