Sau bữa tiệc đính hôn của Mỹ Hy, cô càng ra sức trốn tránh ba người Dạ Diễm hơn nữa. Nhưng tại sao vừa rời xa sắc lang lại dính hồ ly? Cô bị sao chổi chiếu à? Tại sao cô lại không biết là bên cạnh mình có con hồ ly khoác da thỏ thế. Quay lại thời gian lúc cô mới đến công ti nào.
Vừa bước vào văn phòng là cô đã thấy Dạ Thiên Tịch ngồi trên sofa đợi cô. Đóng cửa, cô ngồi xuống đối diện Thiên Tịch
- Hôm nay đến tìm chị sớm vậy Tịch Tịch?
- Bởi vì nhớ Băng Băng nha
Kèm theo câu trả lời là một nụ cười ngây thơ đáng yêu, nụ cười đoa hạ gục cô ngay lập tức
- Tịch Tịch thật đáng yêu
- Băng Băng thích ba người Dạ Diễm sao?
- Sao em hỏi vậy?
- Băng Băng trả lời em đi
- ... Chị không biết
Phải, cô không biết. Sau khi phát sinh quan hệ cùng họ, cô không hối hận nhưng cũng không hận họ. Cô không biết cảm giác của mình là gì nhưng cô mơ hồ cảm giác được giữa mình và họ có tồn tại một cái gì đó, mà cô lại không biết đó là gì.
Dạ Thiên Tịch nghe cô trả lời xong thì đáy mắt một trận âm hàn. "Tốt lắm Băng Băng. Em không biết sao? Nếu đã không biết thì đừng biết. Anh sẽ làm em quên những chuyện xảy ra giữa em và họ, bởi em là của anh. Anh sẽ làm cho em chỉ có thể nghĩ đến anh, yêu anh, nhớ anh và mong chờ anh. Anh thật mong chờ dáng vẻ yêu kiều của em đó." Suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-dung-den-day/1532121/chuong-14-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.