edit: lười
Nghỉ ngơi một đêm ở Lâm Nguyệt thành, mọi người ăn cơm sáng xong liền khởi hành.
Sáng sớm, tiết trời không quá nóng, thỉnh thoảng lại có vài cơn gió nhẹ thổi tới làm tâm tình người thoải mái, trên đường phố không có nhiều người đi đường, đại khái mọi người vẫn còn ở trong nhà nghỉ ngơi. Các cửa hàng bên đường đã sớm mở cửa, lão bản từng nhà đứng trước cửa nhìn trái nhìn phái, trông mong một ngày buôn bán thuận lợi.
Một đêm không mộng, sáng sớm rời giường tinh thần Ôn Noãn vẫn xem như không kém, đau đớn trên cổ chân đã biến mất, nàng bước đi nhẹ nhàng dạo trên đường phố an tĩnh, xung quanh vẫn bị năm đệ tử Thiếu Lâm vây quanh, Không Trầm trầm ổn đi ở đằng trước.
"Lần này vẫn phải dùng hai chân để lên đường sao?" Ôn Noãn vừa đi vừa mở miệng hỏi.
Mấy đệ tử Thiếu Lâm không lên tiếng, bọn họ biết vấn đề này không phải hỏi bọn họ.
Bước chân Không Trầm không ngừng, đối với vấn đề này hắn lựa chọn làm như không nghe thấy.
Ôn Noãn có chút bất đắc dĩ thở dài trong lòng, tình huống này đã kéo dài từ buổi sáng, bắt đầu từ lúc sáng sớm rời giường, ăn cơm sáng đến lúc thu dọn đồ đạc rời đi, Không Trầm đối với câu hỏi của nàng hoàn toàn làm ngơ, từ sáng sớm đã bắt đầu coi nàng là người trong suốt. Tuy nàng biết Không Trầm chắc là đang khống chế tình cảm nhưng cái phản ứng này cũng quá quyết tuyệt đi...
Không Trầm cả đêm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-deu-la-xa-tinh-benh/3271197/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.