Edit: luoicon27
Ôn Noãn sống nhiều năm như vậy nhưng vẫn chưa thấy qua người điên cuồng như Raphael, không phải bởi vì hắn chỉ bằng cảm giác liền nhận định cô là vương phi của hắn, cũng không phải vì hắn mặt không đổi sắc hút khô máu người khác, mà là vì hắn đối đãi với chính sinh mệnh mình như đối đãi sinh mệnh con kiến phi thường coi khinh.
Trong nguyên tác, bởi vì thực lực Raphael sâu không lường được, Oro quốc vương vô pháp đẩy hắn vào chỗ chết ở ngoài, vậy nên chuyển sang âm thầm hạ độc mãn tính vào thức ăn của hắn. Ở phần sau của tiểu thuyết, trong cơ thể Raphael đã tích luỹ độc đến mức độ nhất định, rốt cuộc hắn cũng bị độc dược ăn mòn, hoàn toàn mất đi ý thức trở thành hoạt tử nhân. Nữ chủ Thập Nhất vì giải độc cho hắn mà đem hắn vào trong không gian của mình, dùng phân nửa linh tuyền vì hắn giải độc. Bởi vậy cũng có thể nhìn ra độc mãn tính này có bao nhiêu đáng sợ, ngay cả linh tuyền bàn tay vàng của nữ chủ đều phải tiêu hao hơn phân nửa mới có thể hoàn toàn chữa khỏi.
Thời điểm Ôn Noãn đọc đoạn cốt truyện này còn cho rằng thật sự hắn không hiểu rõ tình huống, bởi vì hắn không ngốc, nếu biết sẽ không có khả năng còn trúng độc. Nhưng mà, cô đã đoán sai, Raphael xác thực không ngốc, nhưng hắn cũng không phải người bình thường.
"Làm sao vậy?" Rapheal nhìn nhìn tay Ôn Noãn đang muốn ngăn cản mình uống rượu.
"Khứu giác của ngươi như thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-deu-la-xa-tinh-benh/3271125/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.