Do quá vội màHạ Băng nhanh chóng nhặt điện thoại của mình lên từ đầu chí cuối thuỷchung không nâng chút mí mắt nào nhìn người đối diện cũng không để ý tới lời nói của anh ta chỉ nhàn nhạt trả lời rồi bỏ đi
- Xin lỗi tiên sinh tôi có việc đi trước
Hàn Thế Huân thấy giọng nói này rất quen thuộc nhưng lại không nhớ là củaai . Nghĩ xong hắn cũng không để tâm hướng về phía đại sảnh rời đi khuôn mặt không chút cảm xúc như chuyện lúc nãy chưa hề xảy ra.
Vềphần Hạ Băng cô chạy như bay đến phòng bệnh Hàn Tự. Vì chút nữa cô cóbuổi phỏng vẫn cho vi trí thư kí của Âu thị nên bây giờ phải tranh thủđến chỗ Hàn Tự. Cô định lấy điện thoại ra để hẹn trước bác sĩ nói chuyện nhưng kì lạ thay khi bật điện thoại lên lại không có pass
HạBăng nghi ngờ cô lúc nào cũng cài pass cho điện thoại sao lại không có.Cô mở tiếp thì biết trong đó chỉ có hai số còn lại thù trống rỗng . Chắc đây là cái điện thoại của vị tiên sinh hồi nãy chết thật lúc nãy cô gấp quá không để ý mà hai cái điện thoại cùng có hình dáng giống nhau nênlúc nãy cô không do dự cầm lấy.
Hạ Băng ơi mi còn có thể ngu ngốc đến cớ nào nữa điện thoại của mình cũng cầm nhầm. Cô âm thầm chửi rủatrong lòng lấy tay cốc cốc mấy cái vào đầu...đồ hậu đậu. Chết thật bêntrong điện thoại có bức hình mà Hàn Tự chụp lén lúc cô đang say rượu vào tháng trước và cài làm hình nền cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-chet-tiet-tha-cho-ta-di-nu-chinh-kia-co-ma/1414412/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.