Đi ra khỏi phòng, Tiêu Lãnh Tuyết trầm giọng khó chịu " An Hiên, sao cậu lại đem cô ta vào nhà tôi, thật bẩn"
Mạc An Hiên nhướng mày, vuốt mái tóc bạch kim " Cô ấy là bệnh nhân của tôi"
" Bệnh nhân ? Mạc An Hiên cậu cũng có lúc quan tâm Bắc Tử Mịch sao ?" Tiêu Lãnh Tuyết kinh ngạc, Mạc An Hiên chán ghét Bắc Tử Mịch thế nào sao hắn không biết chứ, vậy mà hôm nay hắn còn cho cô lên xe.
Mạc An Hiên bước đi xuống lầu. Bắc Tử Mịch chỉ là tiện đường mà đi, sau về hắn còn định đi rửa lại xe. Tiêu Lãnh Tuyết cũng đi theo sau, hắn chán ghét Bắc Tử Mịch luôn đanh đua, chua ngoa, lại còn hám trai không ai bằng.
Lúc này Tiêu Huyên Nhi cùng Bắc Tử Mịch cũng mở cửa phòng bước ra, các nàng mò theo hành lang cầu thang đi xuống lầu, Tiêu Huyên Nhi tò mò lên tiếng cảm thán " Công chúa, ở đây thật quá đặc biệt đi, khác xa với thế giới của chúng ta"
Bắc Tử Mịch gật đầu, ra đây là thế giới Tống Thiên Nhan từng sống sao ? Tiêu Huyên Nhi tiếp tục nói "Công chúa, hiện giờ chúng ta không tìm được đường về, chúng ta có thể đi dạo quanh đây chơi không ?"
"Ta cũng định vậy, nhưng ở đây vẫn tồn tại nguy hiểm. Xung quanh ta lại không có ám vệ" Nàng thở dài, đây không phải Bắc Đường, bên nàng chỉ có Huyên Nhi.
Bắc Tử Mịch nhìn qua Tiêu Huyên Nhi đột nhiên nhớ ra một chuyện, nàng cười đáng sợ " Huyên Nhi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-bon-cung-la-cong-chua/3595747/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.