Trong màn đêm vắng lặng, khuôn viên cung điện trang hoàng đẹp đẽ mang sắc màu tươi tắn.
Lộp bộp, tiếng đồ vật va vào nhau, tiếp theo vang lên giọng nữ nói khẽ "Công chúa, vậy có ổn không nếu Hoàng Thượng biết được sẽ nỗi giận"
Nữ tử khuynh thành vừa được gọi là công chúa lúc này đang hai tay bận bịu xếp đồ vào tay nải, miệng lầm bầm nhưng không dám nói lớn "Khỏi lo, bây giờ Tống Thiên Nhan mang thai, Hoàng Huynh còn vui mừng không kịp"
Nói nàng cực khổ như vậy cũng là do nữ nhân đó, Tống Thiên Nhan đúng là thù dai. Nàng chỉ lỡ tay phá vỡ bộ cờ nàng ta vừa phát minh, nàng ta liền nói Hoàng Huynh ban hôn cho nàng. Bắc Tử Mịch nàng vẫn chưa muốn thành hôn. Hơn thế nàng vẫn chưa tìm được ai vừa mắt.
Nàng rón rén bước đến mở cánh cửa nhìn ra ngoài màn đêm, đưa tay ngoắc ngoắc nữ tử phía sau. Tiêu Huyên Nhi chảy dài ba vạch đen, cũng nhắm mắt đi theo nàng. Bắc Tử Mịch đột ngột quay đầu " Huyên Nhi, cuốn truyện đáng ghét đó, cầm theo cho ta"
" Công chúa, không phải ngươi kêu rất ghét cuốn truyện đó a, sao còn đem theo ?" Tiêu Huyên Nhi khó hiểu.
Bắc Tử Mịch rõ đầu nàng, tiếc rèn sắt không thành thép "Tiêu Huyên Nhi a Tiêu Huyên Nhi, ngươi theo ta lâu như vậy sao không thông minh ra. Ta đem theo cuốn đó là để hành hạ nó hằng ngày"
Tống Thiên Nhan ghi thù, viết tên nàng thành nữ phụ trong cuốn truyện đó. Nàng rất là bực mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-bon-cung-la-cong-chua/3595744/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.