Edit: Ngân Minn 
Beta: Tinh Niệm 
Thiên Đạo tróc tất cả cảm xúc tiêu cực của nàng ra. 
Thế cho nên khi nàng bị nhốt vào trong căn phòng kia. 
Tù ngục 11 năm. 
Nàng không khổ sở, cũng không thương tâm. 
Nàng vốn dĩ không còn bất kỳ cảm xúc gì. 
Cho tới khi vị tỷ tỷ vẫn luôn đưa đồ ăn cho nàng bị người ta giết chết. 
Thời khắc đó, Tô Yên mới bắt đầu có cảm xúc. 
Nhưng nàng chỉ cảm thấy bực bội, không thể khống chế nổi bản thân. 
Sau này, nàng gặp được Đại Ngư. 
Rồi mãi sau này, có thêm Tiểu Hoa, Tiểu Hồng, Tô Cổ ở bên cạnh. 
Rất nhiều cảm xúc khác nhau bắt đầu nảy sinh. 
Khi Phi Sắc nghe thấy lời này của Tô Yên, hắn nhẹ nhíu mày. 
Tô Yên nhìn hắn, nhàn nhạt nói tiếp 
"Đối với ta mà nói, bên tai là chốn yên tĩnh không người, hay là cảnh chém giết tàn sát thì cũng không có gì khác nhau." 
Mọi người đều lầm tưởng, đều cho rằng Tô Yên thương hại chúng sinh, chán ghét hắc ám. 
Lầm tưởng cho rằng nàng giống với Phi Sắc, thích yên tĩnh, ít nói, thích hoa cỏ. 
Tô Yên nói xong, không biết Quân Vực đã chạy tới trước mặt nàng từ bao giờ. 
Tô Yên kéo hắn. 
Nhìn hắn. 
Khó có khi Quân Vực lại không giả vờ uỷ khuất để thu hút sự chú ý của nàng như vậy. 
Ngược lại nàng lại có chút không thích ứng. 
Nàng tay hắn, rất nghiêm túc nói 
"Ta đối với chàng trước này đều không phải là chịu đựng, mà là cam tâm tình nguyện. Ta thích ở bên cạnh chàng." 
Mí mắt Quân Vực động 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1640077/chuong-2095.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.