Edit: Thanh Hoa 
Beta: Tinh Niệm 
Trong thế giới nhân loại, sẽ thường xuyên nghe được một câu. 
Mọi người đều chỉ có thể nhìn thấy vinh quang của người khác, chỉ cảm thấy người này có được vận may trời ban nên mới ghen ghét đến nổi điên. Lại không thấy được ở sau lưng, họ đã phải chịu bao nhiêu vết thương, trải qua bao nhiêu đau khổ. 
Giffy âm độc nhìn về phía Kiêu Lôi. 
Kiêu Lôi lãnh đạm trào phúng nói một câu 
"Thủ hạ bại tướng cũng chỉ có tư cách dùng miệng thôi." 
"Ngươi!" 
Diệp Thiên Linh nhìn về phía trước, 
"Được rồi, đừng náo nữa." 
Thanh âm lạnh như băng, không nghe ra chút cảm xúc. 
Trận chiến hỗn độn trên không trung còn đang tiếp tục. 
Hai người kia thế nhưng chẳng phân thắng bại, giằng co thật lâu. 
Cho đến khi lão nhân râu bạc móc ra gậy đen, vung tới phía Tô Yên. 
Phanh! 
Tô Yên dừng ở trên mặt đất, phun ra một búng máu. 
Thấy tình huống như vậy, lão nhân râu bạc cười ha ha. 
Chờ cười đủ rồi, ông ta mới nói 
"Ngươi, thực không tồi." 
Tô Yên lau máu ngoài miệng. 
Nàng vẫn bất động thanh sắc, nói 
"Ngươi thắng." 
Lão nhân kia nâng gậy gỗ, nháy mắt nó liền biến ảo. 
Gậy gỗ dần dần biến nhỏ, biến thành một cây trâm màu đen. 
Cây trâm kìa thực xấu, chẳng khác nào một cái cành khô. 
Sau đó lão nhân đưa cây trâm kia tới trước mặt Tô Yên. 
"Về sau, nó là của ngươi." 
Mí mắt Tô Yên không hề nhúc nhích. 
Lão vuốt bộ râu bạc của mình 
"Dùng thứ này có thể giết hắn, từ đây, trong thiên địa, ngươi sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1640033/chuong-2051.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.