Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên trầm mặc.
Nửa ngày sau.
Lão nhân vuốt vuốt chòm râu
"Ngươi nghĩ thế nào?"
Tô Yên lắc đầu
"Ta sẽ không giết hắn."
Nàng không hề giải thích, cũng không hề có chút cảm xúc nào.
Dường như chỉ là đang tự thuật lại một sự thật chắc chắn mà thôi.
Lão nhân nhìn Tô Yên, cười ha hả
"Ngươi vẫn không hiểu sao? Từ khi ngươi còn nhỏ xíu tới bây giờ. Những người ngươi để ý, những người để ý ngươi, đều sẽ tan thành mây khói. Ngươi hà tất phải chấp nhất với những thứ mây khói thoảng qua đó chứ?"
Tô Yên đứng im tại chỗ, không nói một lời.
Lão nhân thấy nàng không giao động, ý cười trên mặt lão dần dần biến mất, biểu tình trở nên vô cùng nghiêm túc.
Chuyện Tô Yên thích Quân Vực giống như là một chuyện mà lão không thể chấp nhận được.
Không phải là không thể chấp nhận nàng thích Quân Vực.
Mà là không thể chấp nhận được việc nàng thích bất kỳ ai.
Nàng nên là Tô Yên của trước kia, tuyệt tình vô ái, vô bi vô hỉ mới đúng.
Lão nhân vuốt chòm râu, phanh!
Cây gậy gỗ nện mạnh xuống mắt đất.
Tức khắc trong không gian như xuất hiện gió lốc.
Nhanh chóng đánh úp lại phía Tô Yên.
Thời gian để Tô Yên phản ứng lại cũng không có, chớp mắt đã đánh thẳng vào ngực Tô Yên.
Khụ!!
Tô Yên phun ra một ngụm máu, che ngực lại.
Cảm xúc trên mặt lão nhân dần dần biến mất.
Không thể nhìn ra lão đang suy nghĩ điều gì.
Lão mở miệng
"Ta tỉ mỉ bồi dưỡng ngươi, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1640029/chuong-2047.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.