Edit: Ngân Minn 
Beta: Tinh Niệm 
Đám người bên cạnh đang vui sướng bỗng biến thành kinh hách. 
Đồng loạt giơ vũ khí lên chỉ về phía Tô Yên. 
"Buông ra!" 
"Thả ra!" 
Từng tiếng từng tiếng vang lên. 
Tô Yên nghe. 
Thả ư?? 
Làm gì có chuyện dễ thế. 
Chết rồi, cô mới thả gã ra. 
Tô Yên nghĩ nghĩ. 
Đúng lúc đang muốn động thủ. 
Một đóa hoa yêu diễm chui lên khỏi mặt đất, nở rộ ngay trước mắt cô. 
Sau đó, tiếng xe việt dã ầm ầm chạy tới. 
Chớp mắt, một bóng người xuất hiện trước mắt cô. 
Quân Vực không một chút cố kỵ, đi tới phía Tô Yên rồi ôm chặt lấy cô. 
Nhân tiện giơ tay, quăng luôn kẻ chướng mắt kia đi. 
Hắn ôm lấy Tô Yên, đứng đó hết ôm ôm lại hôn hôn. 
Lẩm bẩm 
"Tiểu Quai, có nhớ anh không?" 
Đôi mắt hắn đen nhánh, cuồn cuộn cảm xúc nhìn thẳng vào Tô Yên. 
Tô Yên sửng sốt một chút, không kiên nhẫn mà đẩy người ra. 
Cô lãnh đạm 
"Anh tránh xa ra một chút!" 
Quân Vực bị cô đẩy liền hộc ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt. 
Vết máu trên đất nhanh chóng bị nước mưa rửa sạch. 
Tô Yên dừng tay. 
Trong đầu cô vô cùng hỗn loạn, bên tai chỉ còn tiếng ong ong không ngừng, không thể suy nghĩ bất kỳ điều gì. 
Nhưng nhìn hắn thống khổ như vậy, trái tim cô nghẹn lại, đau đớn giống như bị ai bóp chặt. 
Những kẻ đứng xung quanh nhất trí giơ vũ khí, không chút do dự công kích về phía Tô Yên. 
Nhưng mà..... 
Bên cạnh người bọn chúng bỗng xuất hiện thêm vô số bông hoa đỏ đang nở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1640023/chuong-2041.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.