Edit: Trịnh sim 
Beta: Tinh Niệm 
Hắn nói tàn nhẫn đến khiến người giận sôi. 
Lộ Bình 
"Thành thành thật thật ở trong xe, không cần gây chuyện, không cần sinh sự, các người sẽ còn sống mà đến được căn cứ. Muốn tự do nhân quyền bình đẳng tôn trọng. Có thể. Tự mình rời đi, sáng tạo ra một cái gọi là tự do bình đẳng." 
Những người này có vẻ được bảo hộ quá tốt, thế cho nên đều đã quên hiện giờ đã là mạt thế. 
Cái gì Văn Minh bình đẳng, cái gì tự do hoà bình. 
Người giết tang thi, người giết người, thậm chí là người ăn người, thế giới này mỗi một chỗ đều tàn nhẫn, thế giới này cái gì đều có. 
Chỉ duy nhất tự do công bằng thì lại không. 
Giết quá nhiều tang thi, thế cho nên ở trong mắt bọn họ, biên giới giết chết tang thi cùng giết chết nhân loại dần dần mơ hồ. 
Mạt thế, thứ cần thiết chính là sức mạnh. 
Không có sức mạnh thì không có ý nghĩa tồn tại. 
Mà những người trước mắt này, chính là một đám không có ý nghĩa tồn tại. 
Có thể chịu đựng đến bây giờ, là do lương tâm trong lòng hắn còn chưa có mất. 
Hắn cũng muốn xem chút lương tâm này có thể giữ được bao lâu. 
Còn đến lúc lương tâm đã cạn kiệt, vậy thì ném vào đám tang thi thôi. 
Lộ Bình cười, nhìn phía mọi người 
"Muốn rời khỏi, hiện tại có thể đi. Đây là con đường tự do bình đẳng mà các người muốn." 
Sau khi dứt lời, có một bộ phận nhỏ đám người, lấy vị học sinh kia cầm đầu, đi ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1640011/chuong-2029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.