Edit & Beta: Ngân Minn
Gã đầu đinh chết là một lần.
Gã đàn ông này bị cắn đứt chân, lại là một lần.
Đám người gào thét chói tai, vô cùng hỗn loạn.
Xe vận tải dừng lại.
Xe việt dã đi phía trước nghe được tin tức, vài phút sau cũng quay trở lại.
Văn Lực từ xe việt dã đi tới.
Nhìn một đám người trên xe nôn mửa, gào khóc.
Nghi hoặc
"Này làm sao vậy? Trúng độc??"
Một lão già 5-60 tuổi đứng ở thùng xe.
Gào lên với những người khác
"Các người có lương tâm không vậy? Đối xử với chúng tôi như vậy? Tôi thấy ở trong mắt các người, căn bản không coi chúng tôi là người. Là động vật bị nhốt ở trong vườn bách thú."
Lộ Bình đẩy mắt kính màu đen
"Chú! Chú hiểu lầm rồi."
Vừa dứt lời, người phụ nữ ôm đứa con đi lên phía trước, thanh âm sắc nhọn
"Chúng tôi hiểu lầm?! Vừa rồi anh chàng kia không phải bị anh em của cậu dùng dị năng gọi hoa cắn đứt một chân của hắn ta sao? Quả thật còn điên rồ hơn cả tang thi! Cầm thú! Không bằng súc sinh!!"
Bà ta vừa dứt lời, xung quanh vang lên tiếng phụ họa.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Mâu thuẫn tích tụ cả tháng trời nay bùng nổ vì cái chân bị đứt.
Vị quân nhân lên tiếng trấn an
"Vậy mọi người muốn như thế nào?"
Cả đám người đồng thanh đáp
"Giết người thì đền mạng! Khiến cho bọn họ trả giá đại giới!!"
Lộ Bình nhìn tên đàn ông to cao đang nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1640009/chuong-2027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.