Edit: Thanh Thảo
Beta: Ngân Minn
Trên xe buýt, 'Đường Dã Bạch' giống như nam châm, vẫn luôn dính ở trên người Tô Yên.
Chỉ hận không thể lấy dây thừng buộc luôn vào người cô.
Lúc này, Tiểu Hồng thở hổn hển chạy lên xe buýt
"Yên Yên, Yên Yên."
Tô Yên ngẩng đầu
"Ở đây."
Tiểu Hồng mở miệng
"Yên Yên, Cổ Vương nói muốn chị đi xem."
"Làm sao vậy?"
"Gặp một cái cửa sắt, rất chắc chắn."
Tiểu Hồng kỳ thật cũng không hiểu vì sao Cổ Vương lại muốn nó gọi Yên Yên tới.
Cho nên chỉ có thể cố gắng hết sức miêu tả những thứ mình đã thấy cho Tô Yên nghe.
Tuy rằng, ách, nói nửa ngày cũng chưa nói rõ được là chuyện như thế nào.
Nhưng Tô Yên hiểu Tô Cổ.
Nhất định là có chuyện quan trọng mới tìm đến cô.
Cô gật đầu
"Được"
Nói xong, liền đứng lên định đi xuống xe.
Trước khi đi, nhìn trên người 'Đường Dã Bạch' đầy vết cắn loang lổ máu.
Cô đem quần áo hắn cài lại.
Vài cái cúc áo bị cô giật ra cũng không biết đã lăn tới chỗ nào rồi.
Nhưng cũng may, vẫn có thể che được.
Tô Yên lôi kéo 'Đường Dã Bạch'
"Đi thôi."
Nói xong, mặc kệ 'Đường Dã Bạch' có đồng ý hay không, liền kéo người đi.
Được rồi, Đường Dã Bạch còn tỏ vẻ vô cùng thích thú.
Tô Yên đi theo phía sau Tiểu Hồng, đi về phía trước.
Tiểu Hồng bước ngắn bước nhỏ, vừa đi vừa nói
"Chỗ này, chỗ này."
Dạo một vòng quanh ngôi làng.
Phía sau ngôi làng có một cái cửa sắt lớn đúng như lời Tiểu Hồng.
Tô Yên nhìn quanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639999/chuong-2017.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.