Edit: Ngân Minn 
Beta: Tinh Niệm 
Người đàn ông ngồi bên cạnh không kiên nhẫn, kéo tay ả 
"Nói nhiều thế làm gì? Để ý con đi." 
Ả đàn bà kia lúc này mới dừng miệng. 
Cúi đầu dỗ dành đứa con trong lòng. 
Lúc này, Chu Nhược bị người phía sau kéo kéo tay áo. 
Cô quay đầu lại nhìn. 
Nam tử đeo một cái kính đen, lịch sự hòa nhã, là Lộ Bình. 
Hắn ta lên tiếng 
"Ngồi lên phía trước!" 
Nói xong hắn liền ngồi xuống vị trí Chu Nhược vừa mới ngồi. 
Gã đầu đinh vừa rồi còn ỷ thế hiếp người giờ xẹp lép. 
Dù sao Lộ Bình này chính là người có dị năng. 
Lại còn là dị năng lôi điện vô cùng phi thường, vô cùng cường đại. 
Giữa trưa, lúc ăn cơm. 
Tô Yên lấy ra tinh thạch, ăn từng miếng từng miếng. 
Những viên tinh thạch này chẳng những có thể làm cô no bụng, mà còn có thể chậm rãi thay đổi cô. 
Ít nhất hiện tại, cô đã có thể đi lại bình thường. 
Động tác ăn cơm cũng không hề chậm chạp như trước. 
Giọng nói cũng không còn khàn khàn, cổ họng không còn đau giống như bị dao cắt nữa. 
Tất cả đều chậm rãi chuyển biến tốt lên. 
Răng rắc, răng rắc cắn tinh thạch ăn. 
Bỗng nhiên, cô quay đầu sang nhìn, Quân Vực vốn đang ngủ giờ đã mở mắt. 
Tô Yên thấy hắn tỉnh, muốn rút tay phải ra. 
Vừa đúng lúc ăn tinh thạch, cô muốn rèn luyện độ linh hoạt của hai tay một chút. 
Nhưng cô vừa mới có một động tác. 
Quân Vực đã lên tiếng 
"Em vừa động, tay của tôi liền đau." 
Tô Yên nhìn vào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639989/chuong-2007.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.