Edit: Tuệ Lâm
Beta: Thanh Hoa, Tinh Niệm
Tần Huyên Nhu mỉm cười, nhẹ nhàng nói
" Làm sao có thể? Mọi người là người nhà của con, là người nuôi dưỡng con. Con mà rời khỏi thì không phải là quá máu lạnh vô tình hay sao?"
Bà Tân nghe cũng thấy có đạo lý.
Nhưng là, nghĩ đến lúc cô vào đại học sẽ phải đóng học phí rất cao ······.
Bà nói
" Mày đi đi, muốn học thì tự mình nghĩ cách nộp học phí. Dù sao nhà này cũng không có tiền. Vợ của anh cả mày muốn mua một bộ trang sức, còn chị dâu kia của mày lại đòi mở siêu thị, đều cần đến tiền. Mày nói mày không giúp được gì, thế mà còn ở trong nhà này lải nhải."
Càng nghĩ, mẹ Tần càng tức giận.
Lạch cạch một tiếng, đập mạnh đũa xuống mặt bàn.
Cậu em út nhìn chị mình vẫn không nói chuyện, nhịn không được lên tiếng
" Chị, bạn trai cũ của chị giàu có như vậy mà không tặng chị món đồ quý giá nào sao? Em còn nhìn trúng một đôi giày phiên bản giới hạn, còn tưởng rằng sẽ được mua."
Tần Huyên Nhu chỉ là cười trừ không nói lời nào.
Cuối cùng bữa ăn cũng kết thúc.
Tần Huyên Nhu bước ra cửa rời đi.
Vừa mới đi xuống dưới lầu, đã không đứng vững, trực tiếp quỳ gối trên mặt đất.
Cô cười nhạt một tiếng.
Đỡ tường đứng dậy, rời đi.
Về đến nhà, cô không thèm thay đồ, trực tiếp nằm lên giường mà ngủ.
Đến tận 5 giờ chiều, nhận được điện thoại của An Cảnh Châu, cô mới tỉnh dậy, uể oải bắt máy.
"Tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639964/chuong-1982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.