Edit: Thanh Thảo
Beta: Ngân Minn
Chờ nói xong rồi, cô hỏi
"Anh nghe hiểu không?"
Cổ Quyết rầu rĩ lên tiếng
"Hiểu."
Dù sao ý của chủ nhân chính là về sau không thể ôm hắn như vậy nữa.
Đột nhiên hắn cảm thấy cuộc sống thật tẻ nhạt mà.
Tô Yên nghe hắn trả lời, liền kéo hắn đi đến mép giường.
Cô lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho chú Trương
"Chú Trương, lấy một bộ quần áo của Tô Cổ tới phòng tôi."
Ngắt điện thoại xong, cô quay đầu lại.
Cổ Quyết có lẽ cảm thấy thứ này ở trên người thật phiền phức, liền lấy nó ra khỏi người mình, trần truồng ngồi ở giữa giường.
Bốn mắt nhìn nhau.
Hắn mím môi, cười tươi
"Chủ nhân ~"
Tô Yên trì độn ba giây đồng hồ.
Sau đó lập tức lấy chăn che cho hắn.
"Mau mặc quần áo vào."
"Cổ Quyết không muốn mặc."
"Gặp người khác, phải mặc."
"Em là chủ nhân của ta, không phải người khác."
Nói xong, lại muốn kéo tấm thảm lông kia xuống.
Tô Yên ấn chặt tay hắn.
"Không được thả."
Cổ Quyết rốt cuộc cũng nghe lời, nhưng biểu tình không hề vui vẻ.
Hắn cảm thấy, nên trần truồng đối diện cùng Tô Yên thì thoải mái hơn.
Kéo kéo giật nhẹ, trong bất tri bất giác bên ngoài trời đã sáng.
Khoảng 6 giờ sáng, chú Trương đưa một bộ quần áo đến phòng cô.
Áo sơ mi trắng, quần đen, mác treo còn chưa cắt.
Là đồ mới.
Chú Trương đưa quần áo xong, đang chuẩn bị rời đi.
Tô Yên gọi ông lại
"Chú Trương"
"Tiểu thư."
"Bác giúp Cổ Quyết mặc quần áo vào đi."
Sau đó, cô mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639917/chuong-1935.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.