Edit: Thanh Hoa
Beta: Ngân Minn
"Lão đại muốn làm Nguyên Soái??"
Tô Cổ liếc liếc mắt
"Làm Nguyên Soái có tiền sao? Không ai đưa tiền thì làm Nguyên Soái làm cái gì?"
Hắn không có hứng thú làm Nguyên Soái, hắn chỉ nghĩ cách kiếm tiền.
Thuộc hạ nghi hoặc
"Lão đại, ngài không định khởi nghĩa, vì sao còn muốn mở xưởng binh khí?"
Tô Cổ
"Mở nhà xưởng sản xuất binh khí, lớn mạnh hơn, lại càng có nhiều quyền thế."
Ừm, lão đại nói như vậy nghe rất có đạo lý.
Đám người liền không ngớt lời nịnh nọt.
Lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng ầm ầm, giống như là có vật gì đó rất nặng ngã xuống.
Sau đó, cửa mở ra.
Tiểu Hồng mặt xám mày tro xông vào.
Chỉ là ······.
Trên người đồng chí Tiểu Hồng không mặc quần áo.
Cả người chỉ được che bằng một vòng lá cây, nhìn như thổ dân vùng biển vậy. Đương nhiên, nếu toàn thân nó không bẩn thỉu như thế này.
Tiểu Hồng chạy vào.
Nhìn Tô Cổ, ánh mắt như phát sáng.
Nó chạy đến trước mặt Tô Cổ,
"Cho ngươi!"
Tức khắc, một thứ đồ vật đen xì, to như cái đĩa, nhìn rất giống nấm xuất hiện trước mắt Tô Cổ.
Tô Cổ nhìn thoáng qua.
Túm cái áo khoác bên cạnh rồi mặc vào cho nó.
Vừa mặc vừa nghe Tiểu Hồng lải nhải ở bên tai
"Thứ này, rất là tốt đó. Có thể bổ máu, còn có thể hầm canh, ách ······."
Thôi vậy chứ, Tiểu Hồng chỉ biết nó có thể bổ máu.
Nhưng mà nó vẫn đứng đó huyên thuyên một hồi lâu
"Ta vào rừng rậm tìm thật lâu, còn đánh nhau cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639897/chuong-1915.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.