Editor: Victoria
Beta:Tinh Niệm
Tô Yên
"Em không thích hắn, cũng không thân với hắn."
Nguyên Tử Mật nghe vậy, cười thành tiếng
"A? Vậy cô thích ai? Tôi?"
Rõ ràng khuôn mặt đang cười, nhưng lời nói lại đầy ý châm chọc.
Tô Yên
"Ân"
Cô lên tiếng.
Chân Nguyên Tử Mật lại càng thêm dùng sức dẫm lên người Trình Quân Dư.
Vẫn cười nói
"Để tôi đoán xem, có phải cô còn tính nói, hắn là một tên râu ria, để tôi thả hắn đi?"
Tô Yên nhìn bộ dáng này của Nguyên Tử Mật, càng xem càng không thích hợp.
"Hắn xác thật là một tên râu ria."
Tay Nguyên Tử Mật đầy máu, làm cho cổ tay cô cũng lấy dính máu đỏ.
Tô Yên tránh khỏi kiềm chế của hắn, dưới ánh mắt càng ngày càng âm trầm kia, cô đi vào phòng giam rồi duỗi tay, giữ chặt tay hắn
"Chúng ta đi ra ngoài lại nói."
Nguyên Tử Mật nhíu mày một chút
"Có cái gì mà không thể nói ở chỗ này? Là sợ hắn nghe xong thương tâm, hay là những lời yêu tôi nói không nên lời?"
Ngữ điệu lười nhác, không chút để ý.
Cả người đều là lệ khí cùng trào phúng.
Tô Yên muốn lôi kéo hắn đi ra ngoài
"Trước tiên đi ra ngoài băng bó vết thương một chút."
Cô lôi kéo hắn đi.
Vốn tưởng rằng hắn sẽ không đi, kết quả cô vừa kéo, hắn cũng không có chống cự, mà theo lực đạo kia đi ra ngoài.
Chỉ là mới vừa đi được hai bước, Nguyên Tử Mật bỗng nhiên dừng lại.
Giọng hắn trầm thấp
"Nói em yêu tôi."
Tô Yên sửng sốt.
Nguyên Tử Mật liền nắm cằm Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639893/chuong-1911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.