Edit: Annie
Beta: Ngân Minn, Tinh Niệm
"Chờ đến khi chúng tôi trở về trại an toàn, sẽ có người đi truyền tin. Đến lúc đó, ngài có thể đem người về. Nếu như nửa đường, chúng tôi xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Vậy thì con tin kia sẽ đi gặp Diêm Vương đấy."
Sơn phỉ nói một cách nho nhã lễ độ.
Tiếp đó, đám đàn em đi theo đằng sau nhanh chóng khiêng rương đi, chuyển đến chiếc xe ngựa phía sau tảng đá.
Nguyên Tử Mật nhìn như vậy, nhíu mày một chút.
Đúng là bất ngờ thật.
Hành động nhanh nhẹn, xử sự kín đáo, hoàn toàn nắm quyền chủ động.
Nhìn những hành động lưu loát như thế này, đám người này giống như rất có trình độ.
Tiểu Hồng xuống xe, đứng ở cửa xe nhìn.
Nhìn mãi cũng không nhìn được gì, liền đẩy người ra, đi vào phía bên trong.
Tiểu Hồng vừa xuất hiện, đám sơn tặc liền vô cùng sửng sốt sửng sốt.
Tiểu Hồng hỏi
"Tô Cổ đâu?"
Nó muốn tìm hắn, nhưng nó lại không nhớ đường lên núi....
Tiểu Hồng vừa hỏi, kết quả đám sơn tặc kia không nói hai lời lập tức quay đầu đi, giống như không hề quen nó.
Tiểu Hồng ngơ ngác.
Sao đám người này lại không phản ứng?
Trước kia ngày nào cũng đi mua kẹo hồ lô cho nó mà.
Sao hiện giờ lại không nói chuyện.
Đúng lúc này, phía sau xe truyền đến tiếng động.
Chỉ kịp nghe thấy đám thuộc hạ gào lên
"Thiếu soái, cẩn thận!"
Vừa dứt lời, Tô Yên đã nhào về phía Nguyên Tử Mật.
'Đoàng!'
Một tiếng súng vang lên.
Tô Yên vẫn chưa cảm thấy đau đớn.
Cô sửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639881/chuong-1899.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.