Edit: Tuệ Lâm - Ngân Minn
Beta: Ngân Minn, Tinh Niệm
Nguyên Tử Mật nghe thế, liền duỗi tay ra ôm cô vào lòng, hai tay không yên phận sờ khắp người Tô Yên.
Ai không biết còn tưởng rằng hắn đang chiếm tiện nghi.
Sờ soạng nửa ngày, mới lấy ra từ trong túi cô một cái khăn lụa.
Tô Yên nghi hoặc
"Làm gì?"
Nguyên Tử Mật vốn là muốn lau mồ hôi trên trán Tô Yên.
Nhưng lúc khăn sắp chạm đến trán, hắn đột nhiên dừng lại rồi cất khăn lụa của Tô Yên vào trong túi quần của mình.
Sau đó khom lưng, bế Tô Yên lên.
Hắn thuận miệng nói một câu
"Thân thể quá yếu, phải luyện tập nhiều hơn."
Nói rồi nhanh chóng ôm Tô Yên đi về hướng hậu viện.
Để lại một đám thuộc hạ đang hoá đá phía sau.
Này ······ Thiếu soái là đang nói với Bạch tiểu thư hay là châm chọc bọn họ?
Đám người quay ra nhìn nhau, lại nhìn bộ dáng chật vật của chính mình.
Không nói thêm một lời, lập tức liền bắt đầu hít đất.
Bị một nữ nhân đánh bại, bị một nữ nhân lần lượt đánh bại.
Còn điều gì mất mặt hơn thế này nữa không?
Vừa rồi, khẳng định Thiếu soái cảnh cáo bọn họ thường ngày quá lười biếng.
Càng nghĩ, đám quân nhân càng hăng say hít đất.
Tô Yên nằm cả một buổi trưa, toàn thân không còn một chút sức lực.
Thật mệt mỏi.
5 giờ chiều.
Cô nhìn thoáng qua đồng hồ.
Có phải nên trở về Bách Nhạc Môn rồi không?
Nghĩ như vậy, cô liền ngồi dậy, nắm tay một chút.
Phát hiện vẫn là không có sức lực.
[Truyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639869/chuong-1887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.