Edit: Victoria
Beta: Tinh Niệm
Nói xong, mãi không thấy cô trả lời, hắn bèn cúi đầu nhìn xem, vừa vặn liền đối mắt với Tô Yên.
Ánh mắt cô mờ mịt, giống hệt đầu gỗ, cứ nhìn hắn chằm chằm.
Nguyên Tử Mật sửng sốt.
"Em nhìn cái gì?"
Tô Yên nhẹ nhàng nói
"Đại Ngư······."
Nói xong, cô liền tựa đầu vào trong lồng ngực hắn, ngủ.
Tươi cười trên mặt Nguyên Tử Mật cứng đờ.
Cô vừa mới nói ai?
Đại Ngư?
Đó là ai?
Cô thích người đó?
Nghĩ như vậy, hắn liền kéo bả vai cô
"Đại Ngư là ai?"
Khẩu khí quái lạ, pha thêm chút lạnh lẽo.
Tô Yên giống như đã ngất xỉu, nhưng lại bị hắn lay tỉnh.
Cô mơ màng
"Ân?"
Giọng nói mềm mại, bộ dáng rất dễ bị lừa.
Nguyên Tử Mật cũng không vì thế mà mềm lòng.
Hắn lôi kéo cô
"Đại ngư là ai?"
Tô Yên sau khi nghe xong, hồi lâu mới phản ứng lại.
" Là Anh."
Nói xong, lại lần nữa nằm vào trong ngực hắn.
Nghe câu trả lời như vậy, biểu tình của Nguyên Tử Mật tốt hơn chút.
Trong mắt hắn có chút kì lạ, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Ngày hôm sau, Tô Yên tỉnh lại.
Cô nghe được xung quanh có tiếng cãi cọ ồn ào.
Mở mắt ra liền phát hiện xung quanh có rất nhiều người đang vây quanh.
Cô ngồi dậy, cảm thấy dưới thân cộm một chút.
Cúi đầu nhìn từng đoạn bậc thang dưới lưng mình.
Nhìn lên phía trên, đúng là cửa lớn của Bách Nhạc Môn.
Lúc này sắc trời mới vừa sáng nên trên đường cái ít người.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639859/chuong-1877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.