Edit: Thanh Hoa
Beta: Tinh Niệm
Đúng vậy, hắn ta dù có nỗ lực thì có thể thế nào?
Cũng chỉ là người ngoài thôi.
Mọi thứ trong nhà cuối cùng chung quy đều là của Nguyên Tử Tân hắn.
Hắn mới là con vợ cả Nguyên gia.
Ngay khi Nguyên Tử Tân dứt lời, mọi người đều an tĩnh lại.
Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng nói của quản gia
"Thiếu soái."
Không biết Nguyên Tử Mật đã đi tới cửa từ khi nào.
Quân ủng đen, một thân quân trang.
Tư thái hắn lười biếng, nhưng đôi mắt kia vẫn mang theo sắc bén không thể che dấu.
Đôi mắt hẹp dài nheo lại
"Nơi này thật náo nhiệt."
Nói xong cũng đã đi vào.
Rất nhanh, quản gia đã đem ghế tựa đến, đang chuẩn bị đặt xuống bên cạnh nguyên soái.
Nguyên Tử Mật mở miệng
" Đặt ở nơi này."
Vị trí hắn chỉ là bên trái Tô Yên.
Quản gia gật đầu
"Vâng."
Sau đó liền đặt ghế dựa ở bên cạnh Tô Yên.
Hắn kéo ghế ra rồi ngồi xuống, đối diện hắn chính là Nguyên Tử Tân.
Không khí trên bàn càng thêm vi diệu.
Cả căn phòng đều chìm trong yên lặng, không biết giằng co bao lâu, cho đến khi Thược Dược lên tiếng
"Ai nha!"
Cùng với tiếng kinh hô của cô ta, một muỗng sứ rơi xuống đất, vỡ tan.
Thược Dược đứng dậy, mặt mày ủ rũ, mang theo mất mát cùng áy náy
"Thực xin lỗi."
Nói xong, lập tức liền nhìn đến Nguyên đại soái đang mặt mày hớn hở
" Đây là việc nhỏ, có chỗ nào đáng giá để Thược Dược tiểu thư phải xin lỗi. Người đâu, đi lấy cho Thược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639852/chuong-1870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.