Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Hai người họ ngây người ở trong Yêu Vương điện cả một canh giờ.
Cho đến giờ cơm trưa, Tô Yên nhìn một bàn đồ ăn trước mặt.
Chợt nhớ đến gì đó, giây tiếp theo cô liền đứng bật dậy
"Ta muốn đi ra ngoài một chút."
Nghĩ gì mà cho rằng Quân Vực sẽ chịu thả cô đi dễ như vậy?
Hắn lôi kéo tay cô không chịu buông ra
"Đi đâu?"
"Tiểu Hồng vẫn chờ ở cửa...."
Quân Vực nghe xong, nhíu mày.
Hắn ôm lấy Tô Yên, đảo mắt hai người liền xuất hiện ở cửa.
Tiểu Hồng ngồi dưới đất, hai cái chỏm tóc bù xù, nước mắt lưng tròng nhìn Tô Yên
"Yên Yên! Chị hư!!"
Nói xong, Tiểu Hồng liền nằm bò ra đất ăn vạ.
Đêm qua rõ ràng bảo nó ngồi ở đây chờ một lát.
Nó chờ tới tận sáng hôm sau mà Yên Yên vẫn chưa quay trở lại.
Hiện giờ còn mang theo một tên nam nhân tới đây.
Tiểu Hồng vô cùng bi thương, nằm liệt ở đó không chịu dậy.
Tô Yên bước qua, ngồi xổm xuống sờ sờ đầu nó
"Là ta không tốt."
Cô nói rất nghiêm túc.
Tiểu Hồng nghe thấy vậy, ngẩng khuôn mặt lem nhem nước mắt lên nhìn Tô Yên
"Thật sao?"
"Ừm."
Lúc này Tiểu Hồng mới cảm thấy mỹ mãn, liền giang hai tay muốn ôm Tô Yên.
Nhưng chưa ôm được thì đã bị người ta ấn vào cái trán, 'bịch' một tiếng lại ngã lăn ra đất.
Tô Yên bị một nam nhân ôm vào trong lòng.
Quân Vực nhìn Tiểu Hồng, suy tư
"ta nhớ không nhầm, nàng có một con rắn ngốc nghếch tên là Tiểu Hồng."
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639843/chuong-1861.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.