Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Lục giống như chỉ thuận miệng hỏi, không hề để ý.
Tô Yên đáp
"Tới tìm chàng."
Lục trầm mặc, sau đó cười ra tiếng
"Nếu ta nhớ không nhầm, lần thứ 2 khi cô xuất hiện cũng nói như vậy."
Hắn vốn cho rằng cô sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh mình.
Nhưng cô vẫn rời đi!!!
Tô Yên nhẹ giọng đồng ý, sau đó không nói gì nữa.
Cô ngồi trên ghế, trông vô cùng ngoan ngoãn.
Lục nhìn Tô Yên, bỗng nhiên duỗi tay nhéo cằm cô
Hắn mỉm cười, lẩm bẩm nói
"Cho dù nàng muốn lấy được thứ gì ở chỗ ta, đều phải trả giá lớn chứ, đúng không?"
Tô Yên nghiêm túc hỏi
"Chàng muốn cái gì?"
Ý cười của hắn càng đậm, giữ chặt cánh tay Tô Yên
"Cô có thể cho ta cái gì?"
Hắn cúi đầu, suy nghĩ thật lâu.
Sau đó dán vào tai cô lẩm bẩm một câu
"Xuân tiêu một khắc."
Nói xong liền bế Tô Yên lên, đi tới giường lớn.
Hắn bất thình lình nói vậy, có chút làm người ta phản ứng không kịp.
"Nhưng ta không thích bộ dạng cá chết, phải biểu hiện cho thật tốt, bằng không, cô sẽ không có được thứ mà cô muốn."
Mành buông xuống, Lục lẩm bẩm bên tai Tô Yên.
Tiểu Hoa vừa nhìn thấy tình huống này, nó đương nhiên là không thể xem nên thành thành thật thật che chắn ngũ quan của chính mình.
Nhưng trước lúc nó che chắn, trong lòng thầm cân nhắc.
Đây là làm hòa sao?
Hẳn là vậy, nhể?
Được rồi, nó không phải là con người, tình cảm quá phức tạp, nó thật sự không thể hiểu hết.
Thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639837/chuong-1855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.