Tiểu Hoa do dự một chút, nhỏ giọng nói
"Cấp D hay còn gọi là cấp phế vật..."
Tô Yên nhìn viên ngọc này.
Nó giống như cũng rất thích Tô Yên, thế nên nó bay lên trên không trung, quay xung quanh cô một vòng.
Vừa quay còn vừa phát ra tiếng kêu vù vù, nhìn qua rất vui vẻ.
Cuối cùng, lại bay trở về lòng bàn tay cô, tiếp tục phát ra ánh sáng màu lam nhạt.
Tô Yên cảm giác được nó khiến cho thần hồn của mình càng thêm mạnh mẽ.
Tiểu Hoa lên tiếng hỏi
"Ký chủ, chị muốn nó sao?"
"Ừm, muốn."
"Ký chủ, bởi vì nó là bảo bối trên bảng bảo vật nên chị được phép mang nó đi. Chị nhỏ một giọt máu lên trên viên ngọc để nhận chủ. Về sau chị ở đâu, nó sẽ ở đó, không chiếm mất không gian."
Nghe Tiểu Hoa nói xong, Tô Yên cắn đầu ngón tay, nhỏ một giọt máu lên trên viên ngọc.
Chớp mắt, giọt máu của cô tương dung với viên ngọc.
Giây tiếp theo, viên ngọc màu lam bộc phát ra ánh sáng chói mắt.
Nó bay lên xoay xung quanh Tô Yên vài vòng, tựa hồ rất vui mừng.
Tô Yên phát hiện ra, chỉ cần viên ngọc này xoay vòng vòng quanh cô, lực lượng tẩm bổ thần hồn cô sẽ tăng mạnh.
Một lúc lâu sau, viên ngọc rơi xuống lòng bàn tay Tô Yên.
Tiểu Hoa lên tiếng
"Ký chủ, trong lòng chị muốn cho nó biến mất, nó sẽ biến mất, chị muốn nó xuất hiện, nó sẽ xuất hiện."
Tô Yên thử thử.
Phát hiện xác thật là như thế.
Chờ viên ngọc biến mất khỏi lòng bàn tay, cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639809/chuong-1827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.