Tô Yên vừa ăn kẹo vừa gật đầu
"Được!"
....
Trong điện Yêu Vương.
Lục ngồi trên vương tọa, liên tục thất thần.
Trong đầu tất cả đều là câu nói vừa nãy của Tô Yên.
Hắn càng nghĩ lại càng thấy bực bội.
Trong đầu toàn là cô.
Cô nói, hóa ra chàng không thích ta.
Lúc đấy, nhẽ ra hắn nên nói vài câu lạnh nhạt, để cô nhận ra mình là ai.
Nhưng sao lúc ấy hắn lại không làm như vậy?
Không những không làm như vậy, thậm chí còn muốn vội vàng chạy qua ôm lấy cô giải thích.
Nếu như không phải tên thủ lĩnh Ma Giới đáng chết này tới, có lẽ hắn sẽ thực sự chạy đi dỗ dành nữ nhân kia.
Lục hạ mí mắt, sắc mặt nháy mắt tỉnh táo lại.
Yến hội một canh giờ, hắn không nói một lời nào, cho đến khi tên Xích Diễm kia rời đi.
Hắn ta nói vài lời khiêu khích, Lục cũng chẳng buồn để vào tai.
Bất tri bất giác đã qua giờ ngọ.
Lục ngồi trong Yêu Vương điện, nhìn khắp xung quanh giống như đang tìm kiếm thứ gì.
Sau đó, sắc mặt liền trầm xuống.
Mặt không biểu tình, không nói một lời.
Ba ngày liên tiếp, hắn đều ngồi trong Yêu Vương điện tới khuya.
Như đang lẳng lặng chờ đợi điều gì đó.
Cho tới ngày thứ tư, khi sắc trời dần dần sáng lên.
Lục mới trố mắt hồi phục tinh thần, nhắm mắt lại.
Cô sẽ không tới tìm hắn.
Hắn gắt gao nắm chặt tay vịn của Vương tọa.
Khuôn mặt tuấn mỹ giờ càng thêm lạnh nhạt.
....
Tô Yên đã rời giường từ sáng sớm tinh mơ.
Ăn sáng xong, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639801/chuong-1819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.