Một phen nắm chặt cánh tay Tô Yên, kéo cô lại.
Lúc này, hai người cách nhau cực gần.
Giọng điệu hắn vừa lạnh lẽo, vừa trào phúng
"Sao không nói tiếp? Là muốn hỏi bổn vương có thể cưới cô? Hay chính cô cũng cảm thấy mình không xứng với bổn vương?"
Tô Yên sửng sốt, lắc đầu
"Sẽ không."
Nói xong, cô dừng một chút lại nghiêm túc nói
"Chỉ là ta hiện tại có chút việc phải làm. Làm xong rồi lại nói đến chuyện này."
Lục nghe xong, mày nhíu lại
"Ở trong mắt cô, bổn vương là người có thể gọi đến là đến bảo đi là đi?"
Tô Yên nghiêm túc nói
"Chàng không cần đổi trắng thay đen."
Sau đó lại bồi thêm
"Là chàng đối với ta 'gọi tới là tới, bảo đi là đi'. Ta trước nay không có như vậy với chàng."
Cô vừa nói vừa dùng tay chống bả vai trái của hắn, sợ đụng tới miệng vết thương.
Lục cười lạnh
"Cô là đang nói bổn vương vô cớ gây rối?"
Tô Yên nhìn hắn,
"Chàng ······ không phải sao?"
Nghe xong, Lục trầm mặc.
Tô Yên còn tưởng rằng mình nói thật làm hắn thương tâm.
Bổ sung một câu
"Cũng không phải lần đầu tiên, không cần sửa, ta có thể tiếp thu."
Cô càng nói, Lục liền càng trầm mặc.
Tiểu Hoa nghe vậy, lập tức nói
"Ký chủ, sao chị không cho hắn sửa lại a. Không thì về hắn lại tiếp tục lăn lộn chơi tính tình thì làm sao?"
Tô Yên
"Làm như vậy thì đến khi hắn khôi phục ký ức, khẳng định sẽ làm chút chuyện khiến ta đau lòng. Vẫn là thôi vậy. Hơn nữa, ta còn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639791/chuong-1809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.