Tô Yên rời đi dứt khoát nhanh nhẹn, một chút do dự đều không có.
Nhìn bóng dáng cô biến mất, thân thể Lục căng cứng.
Hắn buông hạ mí mắt, chỉ là quanh thân khí thế âm trầm.
Hai vị bên cạnh còn xem đến sửng sốt.
Đặc biệt là Lâm Trường Dã, hắn xem đến trợn mắt há hốc mồm.
Này....... đồ ăn kia là từ chỗ nào tới a? Còn từ nhỏ đã quen biết cùng Yêu Vương?
Chẳng lẽ, đồ ăn này là Yêu Vương nuôi từ nhỏ, sau đó nửa đường đồ ăn này liền lén chạy đi??
Lâm Trường Dã trong đầu bổ não một trận.
Muốn nói đồ ăn này cũng thật là kỳ quái.
Chạy liền chạy đi, hiện tại chạy về đây là chuyện như thế nào?
Chẳng lẽ là cảm thấy Lục ngồi trên vị trí Yêu Vương rồi thì sẽ không xuống tay với nàng?
Chậc chậc chậc, đồ ăn này còn rất thông minh a.
Tô Yên một đường trầm mặc không nói, đi ra ngoài.
Thật lâu sau, Tiểu Hoa mở miệng
"Ký chủ, chị tức giận có phải hay không?"
Tô Yên
"Không có"
Tiểu Hoa khẳng định nói
"Vậy ký chủ khẳng định là đau lòng."
Tô Yên lúc này không trả lời ngay, mà là thật lâu sau mới nhỏ giọng nói
"Một chút."
Hắn nói ghét bỏ cô.
Tô Yên từ trong túi lấy một viên kẹo sữa dâu tây, ăn vào trong miệng.
Vừa ăn vừa đi trên đường.
Dã Vị tửu lầu này đã cực kỳ gần với cửa thành, thế cho nên mới đi một lúc đã ra khỏi thành, tới trước một mảnh đất hoang bên ngoài.
Tô Yên vẫn là đi về phía trước.
Giấy gói kẹo đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639782/chuong-1800.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.