Hồi lâu sau, Hiên Viên Quân Ngọc thu lại ánh mắt, giống như nhớ tới điều gì đó.
Hắn cúi đầu nhìn Tô Yên
"Muốn bổn vương thả hắn?"
Mỗi lần hắn xưng là bổn vương, chắc chắn sẽ không có chuyện gì tốt.
Quả nhiên là vậy, Tô Yên bị hắn đè lên cây cột gỗ.
Hai người cách nhau cực gần, tư thế vô cùng ái muội.
Hiên Viên Quân Ngọc lên tiếng hỏi
"Thả hắn ta thì có thể, nhưng nàng lấy thân phận gì yêu cầu bổn vương?"
"Sao cơ?"
"Nàng hiện tại vẫn là tù binh bổn vương bắt tới đây, làm gì có tư cách nói chuyện này với bổn vương?"
Tô Yên chậm rì rì
"Tạm thời có thể chưa cần thả hắn."
Hiên Viên Quân Ngọc sửng sốt.
Hắn ôm Tô Yên vòng eo càng thêm chặt.
"Muốn thả."
Càng nói, âm thanh càng thêm lớn.
Giống như hắn bắt buộc phải thả người ra.
"Không phải chàng nói, ta là tù binh, không có tư cách yêu cầu chàng thả người sao?"
Hiên Viên Quân Ngọc kéo tay Tô Yên, cưỡng chế nàng ôm mình.
"Vậy nếu nàng gả cho bổn vương rồi, trở thành Vương Phi của bổn vương, tự nhiên sẽ có tư cách."
Nói xong, Hiên Viên Quân Ngọc nhéo cằm Tô Yên, hôn một cái.
Lý Đại Bạch đứng bên trong há hốc mồm.
Này này, sao mấy người đã trắng trợn táo bạo như thế này rồi?
Lý Đại Bạch bị dọa đến ngốc, hai chân không cẩn thận vấp một cái.
Ngã sấp mặt xuống.
Hiên Viên Quân Ngọc vẻ mặt không vui, nhìn hắn
"Ngươi muốn phản bác?"
Lý Đại Bạch theo bản năng lắc đầu
"Không có."
Hiên Viên Quân Ngọc nghe xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639760/chuong-1778.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.