Hiên Viên Quân Ngọc vừa kéo Tô Yên đi, vừa nói
"Đệ ở bên cạnh cái gì gì Vân kia, có cảm giác sao?"
Tô Yên nghi hoặc
"Sao cơ?"
Hiên Viên Quân Ngọc lại không nói tiếp, chỉ lôi kéo người ra ngoài.
Im lặng một lúc lâu, Hiên Viên Quân Ngọc chung quy lại vẫn không nhịn nổi nữa.
Kéo Tô Yên đi tới một gốc cây.
Hắn đứng im ở đó, đôi mắt đen nhánh đầy oán giận nhìn chằm chằm Tô Yên.
Tô Yên bị hắn nhìn đến mức sửng sốt
"Chàng sao vậy?"
Hiên Viên Quân Ngọc giận dỗi
"Chẳng lẽ đệ không muốn hôn ta à?"
"Hả?"
Khoé môi còn sót lại chút ý cười của Hiên Viên Quân Ngọc sau khi nghe thấy câu trả lời của Tô Yên lập tức biến mất.
Nhăn mày nhăn mặt.
Nhiều ngày nay, hắn luôn nằm mơ.
Mơ thấy, hắn bị Tô Yên đè.
Giờ lại như thế này.
Thế cho nên hắn nhìn Tô Yên, càng nhìn càng thấy giống kẻ phụ bạc.
Tô Yên bị Hiên Viên Quân Ngọc nhìn chằm chằm đến mức khó hiểu.
Người này rốt cuộc là bị làm sao vậy?
Vừa rồi không phải vẫn còn tốt sao?
Đang mải nghĩ ngợi.
Hiên Viên Quân Ngọc kéo Tô Yên, ấn nàng vào thân cây.
Hắn nói một câu
"Về sau, không được dùng sức phản kháng ta."
Hắn càng nói, Tô Yên càng không hiểu rốt cuộc hắn đang nói cái gì.
Theo trí nhớ của nàng, dù nàng có sức lực lớn nhưng nàng chưa từng làm chuyện gì khiến hắn không vui cả.
Lần trước nàng hôn hắn, hắn cũng rất cao hứng mà.
Tô Yên bị Hiên Viên Quân Ngọc ôm chặt lấy, đè người lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639738/chuong-1756.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.