Một nén nhang sau.
Sát thủ biết không còn cơ hội, nhanh chóng thoát thân.
Ám vệ nhanh chóng dọn dẹp trong viện sạch sẽ, chỉ còn mùi máu tanh bay thoang thoảng trong không khí.
Tô Yên ngồi trên bậc cầu thang, Lục Vân ngồi bên cạnh nàng đang cẩn thận băng bó.
Bôi thuốc xong, bởi vì không có băng gạc, nên bắt buộc phải dùng khăn tay màu trắng băng bó tạm.
Hai mắt Lục Vân đỏ bừng, hai tay run run.
Lục Vân cố gắng khắc chế nỗi sợ hãi trong lòng, cuối cùng cũng băng xong
"Thiếu hiệp, người có bị thương ở đâu nữa không?"
Tô Yên nhìn Lục Vân, thu tay lại, đáp một câu
"Cảm ơn."
Lục Vân nghe xong, lập tức lắc đầu
"Thiếu hiệp đã cứu Lục Vân, Lục Vân chỉ có thể giúp người một chút việc cỏn con như thế này, lại không thể làm gì hơn."
Hai mắt Lục Vân vô cùng chân thành.
Lúc này, Lý Đại Bạch lên tiếng
"Tiểu huynh đệ, mẫu thân của cậu không có vấn đề gì, đã tỉnh lại rồi."
Nghe thấy Lý Đại Bạch nói vậy, Tô Yên đứng dậy.
Lục Vân cũng đứng lên theo, hai người một trước một sau đi vào bên trong.
Lục Vân bên cạnh vừa đi vừa trấn an Tô Yên
"Thiếu hiệp, bá mẫu* sẽ không sao đâu, người đừng quá lo lắng!"
*Bá mẫu: Bác gái
Tô Yên không để ý, từ khi nàng ngồi ở cầu thang cho đến khi nàng đi vào trong nhà chính, Hiên Viên Quân Ngọc vẫn luôn nhìn nàng chằm chằm.
Tất nhiên, cảnh tượng Lục Vân băng bó cho Tô Yên hắn cũng nhìn thấy rõ ràng.
Hắn nở một nụ cười khó hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639730/chuong-1748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.