Tô Yên lên tiếng, sau đó liền trèo lên xe ngựa.
Bởi vì có Lý Đại Bạch nên việc điều khiển xe ngựa liền giao cho hắn ta.
Tô Yên và Hiên Viên Quân Ngọc ngồi ở bên trong, hai người họ không ai nói chuyện.
Xe ngựa chậm rãi chạy về quê nhà Tô Yên.
Nhà của nguyên thân cách biên cảnh khá xa, đi mất một ngày đường.
Chiếc xe ngựa bọn họ ngồi có ngoại hình phức tạp đẹp đẽ quý giá, vừa nhìn đã biết lai lịch bất phàm.
Những người đi đường xung quanh thấy vậy cũng vội vàng tránh né, sợ va chạm vào không đền nổi.
Nhưng chiếc xe ngựa này khi đi đến những nơi vắng vẻ hoang tàn lại lập tức biến thành một miếng thịt béo ngậy, khó tránh sẽ bị sơn tặc theo dõi.
Lý Đại Bạch muốn nhanh chóng tới được nhà của tiểu huynh đệ, tất nhiên sẽ chọn con đường ngắn nhất mà đi.
Vượt qua ngọn núi này, đi thêm một lúc sẽ tới nơi.
Lý Đại Bạch chăm chú đánh xe, bỗng nhiên con ngựa gồng lên rồi hí vang.
'Ầm' một tiếng, chân trước con ngựa quỳ rạp xuống đất.
Xe ngựa chấn động, cả xe lắc lư.
Bàn tay Tô Yên chống lên bệ cửa sổ, khó khăn lắm mới ổn định được cơ thể không bị văng ra ngoài.
Nàng ngẩng đầu nhìn Hiên Viên Quân Ngọc ngồi đối diện.
Bởi vì xe ngựa bất ngờ chấn động, hai người dựa sát vào nhau.
Nàng vừa ngẩng đầu, Hiên Viên Quân Ngọc cũng đúng lúc nhìn lại đây.
Hai người đồng thời sửng sốt.
Hai cái trán sắp chạm vào nhau rồi.
Hiên Viên Quân Ngọc nhếch mày, ổn định thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639713/chuong-1731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.