Ưm, cũng không đúng, dù có hấp dẫn nó cũng sẽ không ăn tiểu cá vàng.
Bởi vì cá vàng nhỏ là Yên Yên.
Nghĩ như vậy, Tiểu Hồng lấy đồ trong tủ lạnh ra.
Một tay cầm kem ly, một tay khác cầm bé rối Teletubbie bị đông cứng ra.
Bởi vì tủ lạnh đột nhiên tan băng, cả người bé rối Teletubbie ướt sũng nước, thật nặng.
Ầm một tiếng, Tiểu Hồng không cầm chắc nên bị đồ chơi kia rơi vào người.
Còn may, nó da dày thịt béo.
Tiểu Hồng mau chóng đứng dậy, cầm đồ chạy về chỗ Tô Yên.
Vừa chạy vừa kêu
“Yên Yên, Yên Yên!!”
Cho đến khi chạy đến trước mặt Tô Yên.
Nó đặt Teletubbie ở bên cạnh, mở kem ly ra, một bên ăn, một bên bắt đầu cáo trạng
“Yên Yên, Cổ Vương bắt em gặm củ cải, không cho em ăn kem ly.”
Tô Yên
“Không cho em ăn? Em chẳng lẽ không có ăn vụng?”
Vừa nói cái này, Tiểu Hồng căm giận
“Hắn làm đông cứng tủ lạnh.”
Tô Yên nhìn Tiểu Hồng
“Em không phải biết phun lửa sao?”
Tiểu Hồng dừng một chút.
Mờ mịt trong chớp mắt
“Phun lửa?”
Ách, đúng nha.
Nó cũng biết phun lửa mà.
Nhưng mà bởi vì chỉ có thể phun ra một chút hoả tinh, rất khổ sở.
Cho nên đều quên mất việc này.
Tiểu Hồng vừa nghĩ vừa cắn kem ly.
Sau đó, uể oải nói
“Em đánh không lại hắn.”
Tô Yên gật gật đầu
“Ân, rất bình thường.”
Tiểu Hồng trừng hai mắt nhìn Tô Yên, ánh mắt sáng lấp lánh
“Yên Yên, chị có thể đánh hắn.”
Nói xong, Tiểu Hồng tựa hồ còn rất kϊƈɦ động.
Khi nói chuyện, Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639692/chuong-1710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.