Tô Yên nhìn Triệu Tường Vi,
“Tôi không phải Thẩm Mỹ Đồng, cũng không phải Tần Hiên Vũ, không thể biết.”
Hai mắt Triệu Tường Vi đỏ bừng, tức tới nỗi dậm dậm chân.
Cô biết Tô Yên nói đúng, cô không có cách nào phản bác.
Rốt cuộc nhịn không được, rơi nước mắt.
Cúi đầu, nhỏ giọng nói một câu
“Hắn nói muốn đính hôn cùng tôi, là gạt tôi.”
Tô Yên nghe lời này, mở miệng
“Khả năng chuyện này là sự thật.”
Triệu Tường Vi ngẩng đầu nhìn về phía Tô Yên, trong mắt hàm chứa một chút hy vọng.
“Cô, cô cảm thấy hắn có một chút thích tôi sao?”
“Không cảm thấy.”
Dứt lời, Triệu Tường Vi trực tiếp khóc ra tiếng.
Thật sự là quá khó tiếp thu rồi.
Triệu Tường Vi duỗi tay ôm lấy Tô Yên, khóc hưng hức.
Tô Yên duỗi tay muốn đẩy cô ra.
Đẩy một chút mới nhớ tới lực lượng của mình bị suy yếu nghiêm trọng.
Thế cho nên cuối cùng bị Triệu Tường Vi ôm chắc ở đàng kia khóc.
Triệu Tường Vi khóc một hồi lâu, nước mắt mới dần dần bắt đầu dừng.
Một bên khóc, một bên hỏi
“Tôi, tôi nên làm cái gì bây giờ? Chúng tôi sắp đính hôn.”
“Cách hắn xa một chút.”
“Nhưng tôi, tôi không khống chế được chính mình.”
Tô Yên nghe xong lời này.
Nửa ngày sau mới mở miệng
“Hắn không thích cô, lại muốn cùng cô đính hôn, vì cái gì?”
Triệu Tường Vi bị hỏi, sửng sốt.
Cô trước nay đều không có nghĩ tới việc này, chỉ là bởi vì thích Tần Hiên Vũ, cho nên hắn làm gì cô cũng thấy tốt, thế cho nên cho rằng, hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639680/chuong-1698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.