Lúc trước Tô Tiểu Hồng muốn cái gì có gì đó, lúc này bởi vì rời nhà trốn đi, hoàn toàn biến thành cải thìa.
Trừ bỏ mỗi ngày gặm cà rốt, cái gì cũng không có.
Giữa trưa ngày hôm sau, Tô Yên mới tỉnh ngủ.
Hôm nay thời gian ngủ đặc biệt dài, giống như hận không thể ngủ chết ở trêи giường vậy.
Khi cô ra khỏi phòng, Hoắc Từ đã đi học.
Đi xuống lâu đi ăn cơm, quản gia nói
“Tô nữ sĩ, thiếu gia chuẩn bị một bộ lễ phục, để tôi chuyển giao cho ngài. Hơn nữa còn dặn dò, hy vọng hôm nay buổi tối 8 giờ rưỡi ngài hãy mặc cái này đi tham gia vũ hội.”
Một bộ lễ phục váy dài màu bạc được đẩy lại đây.
Dưới ánh mặt trời, sóng nước lóng lánh như là mặt nước vậy.
Quản gia mở miệng
“Tô nữ sĩ, bộ lễ phục này thuộc bộ sưu tập Hải Dương của một nhà thiết kế nổi danh, nó có tên là nước mắt người cá.”
Tô Yên gật đầu
“Rất đẹp.”
Quản gia thấy cô gật đầu, cũng gật gật đầu theo
“Tô nữ sĩ thích liền tốt, bộ lễ phục này thiếu gia đã chọn lựa thật lâu.”
Nói xong chuyện lễ phục, quản gia lại nói
“Tô nữ sĩ, ngài còn chưa có ăn cơm đi?”
Nói rồi dẫn Tô Yên đi tới phòng khách.
Khi Tô Yên ngồi xuống, muốn bưng ly nước lên, tay dừng một chút.
Sau đó phải dùng hai tay bưng lên.
Vừa uống nước vừa dò hỏi Tiểu Hoa
“Lực lượng của ta tiêu giảm đến mức nào rồi?”
“Ký chủ, ách, chị hiện tại tay không thể nhấc, vai không thể khiêng, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639675/chuong-1693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.