Triệu Tường Vi vừa nói xong, Tô Yên liền cảm thấy đầu vai nặng nặng.
Một bàn tay dừng ở trêи vai cô.
Hoắc Từ liếc Triệu Tường Vi một cái, sau đó nói vớiTô Yên
“Cô giáo, nên trở về đi học.”
Nói xong, Hoắc Từ cầm tay Tô Yên định đi ra bên ngoài.
Lúc này, chỗ ngoặt chỗ lại truyền đến giọng nói của con trai
“Tường Vi.”
Người nọ mặc áo sơ mi màu trắng, hông biết là từ căn phòng nào đi ra.
Diện mạo soái khí, nhưng khác với Hoắc Từ, khí chất của hắn càng nội liễm.
Người này chính là Tần Hiên Vũ.
Triệu Tường Vi đỡ tường, không biết vì sao sắc mặt đỏ bừng.
Tần Hiên Vũ đi tới đỡ Triệu Tường Vi
“Cậu không sao chứ?”
Trêи mặt Tần Hiên Vũ còn mang theo vết thương.
Nhưng mà nhìn qua thân thể còn khôi phục không tồi.
Ít nhất không còn suy yếu như ngày đó nữa.
Triệu Tường Vi vội vàng lắc đầu
“Tôi không có việc gì.”
Nói đoạn, ánh mắt Tần Hiên Vũ nhìn về phía Hoắc Từ đối diện, nhíu mày.
Sau đó lại nhìn về phía Triệu Tường Vi
“Hắn khi dễ cậu?”
Triệu Tường Vi lập tức nói
“Không có không có.”
Hoắc Từ nhìn Tần Hiên Vũ, tựa hồ nhớ tới cái gì, cười nói
“Ah, Tần Hiên Vũ, đứa con tư sinh mới được nhận lại của Tần gia.”
Thân thể Tần Hiên Vũ lập tức cứng lại, sắc mặt không quá đẹp.
Triệu Tường Vi đương nhiên cảm nhận được Tần Hiên Vũ biến hóa, nhăn mày, giận trừng mắt nhìn Hoắc Từ
“Cậu rốt cuộc muốn làm gì? Cậu khi dễ hắn còn chưa đủ.”
Hoắc Từ liếc liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639665/chuong-1683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.