Tô Yên thấy hắn cắn một ngụm, lại cắn một ngụm.
Xem như vậy, có vẻ còn sẽ lại tiếp tục ăn.
Cô duỗi tay, lại cầm một mảnh bánh mì nhét vào trong miệng của hắn.
“Còn có rất nhiều.”
Cô mơ hồ nói một câu.
Thấy hắn sửng sốt một chút, Tô Yên liền cắn miếng bánh của mình, đi rồi.
Tiểu Hoa có chút kϊƈɦ động.
“Ký chủ, hắn, hắn đây là đang đùa giỡn chị đi?”
Tô Yên vừa cắn bánh mì, vừa đi lên trêи lầu
“Hắn hẳn là chỉ là đói bụng, muốn ăn bánh mì.”
Tô Yên nói thực bình tĩnh.
Tiểu Hoa trầm mặc.
Thật lâu lúc sau, nó nhỏ giọng hỏi một câu
“Ký chủ, chị vì sao không đem bánh mì cho hắn?”
“Ta cho hắn.”
“Hắn nhìn qua, là muốn cái miếng trong tay chị cơ.”
“Phải không?”
“Không phải sao?”
“Lần sau đi.”
Tiểu Hoa nhìn một loạt phản ứng của ký chủ, càng xem càng thấy giống trêи mạng hình dung cái từ kia, trực nữ.
Nếu là vừa nãy, ký chủ hôn hắn một chút thì tốt rồi.
Có lẽ, ngôi sao thứ hai liền sáng đâu?
Trở lại phòng, Tô Yên qua một lát liền ngủ rồi.
Lại qua một ngày.
Sáng sớm chủ nhật, Tô Yên liền nghe được tiếng gõ ở cửa sổ.
“Tê tê tê tê tê”
Yên Yên, Yên Yên ~~~
Cô mở to mắt.
Nhìn trước cửa sổ có con rắn nhỏ.
Ngồi dậy, mở ra cửa sổ.
Sau đó, Tiểu Hồng liền chạy vào.
“Tê tê tê tê tê ~~~”
Yên Yên, Yên Yên, chị có nhớ em hay không?
Vừa hỏi, vừa bò tới trêи cổ tay Tô Yên.
Triền một vòng.
Tô Yên duỗi tay, sờ soạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639659/chuong-1677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.