Ánh mắt Tô Yên không rõ ý vị.
Nửa ngày sau mới mở miệng
“Khá tốt cùng với người tốt không phải giống nhau.”
Dứt lười, Hoắc Từ nhíu mày lại.
Cô vừa nãy chỉ là nói hắn khá tốt, nhưng lại chưa nói là người tốt.
Hoắc Từ nắm chặt cổ tay của cô
“Nói như vậy, cô cảm thấy tôi không phải người tốt?”
Tô Yên nhìn hắn một cái, nghiêm túc nói
“Cô gái kia nói rất đúng.”
Phản ứng trong chốc lát, Hoắc Từ mới biết được cô đang nói cái gì.
Tươi cười lớn hơn nữa, cúi đầu
“Cô giáo nói chuyện, luôn là vượt ngoài dự kiến của tôi.”
Tô Yên sau khi nghe xong, nhỏ giọng một câu
“Là chính anh không có đủ nhận thức về mình.”
Mới có thể cảm thấy chính mình là người tốt.
Vừa dứt lời, Hoắc Từ liền kéo người vào trong một góc.
Một bàn tay chống tường, cười tới gần
“Cô giáo là đang trách cứ tôi?”
Tô Yên
“Không có.”
“Ah…”
Hắn như suy tư gì lên tiếng
“Tôi nhưng thật ra có chuyện muốn hỏi hỏi cô giáo.”
“Cái gì?”
“Cô giáo cùng đám nam sinh kia rất quen thuộc?”
“Không quen biết.”
“Không quen biết cũng có thể mời cô ăn cơm?”
Khi nói, cằm Tô Yên bị nắm lấy.
Hắn thấp giọng
“Cô giáo đối đãi nam sinh khác, cũng ngoan ngoãn nghe lời như vậy a.”
Nói nói, hắn tựa hồ tự làm mình tức giận rồi.
Thế cho nên nhéo Tô Yên càng thêm dùng sức.
Tô Yên liếc mắt nhìn hắn
“Chỉ là trao đổi một chút.”
“Ân?”
“Em đưa vé số trúng thưởng cho bọn họ, cho nên cũng không tính là mời ăn cơm. Chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639657/chuong-1675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.