Tô Yên mờ mịt trong chớp mắt.
Cô đã đi qua nhiều thế giới như vậy, nhưng cũng không có phát sinh loại sự tình này bao giờ.
Mời ăn cơm, phần lớn là dụng tâm kín đáo, hoặc là lợi dụng hoặc là có ích lợi dây dưa.
Nhưng khẳng định đều là quen biết.
Loại chuyện như thế này, cô vẫn là lần đầu tiên gặp được.
Vì tiền?
Cô không có tiền.
Vì sắc?
Sẽ không, bọn họ nhìn qua thực thẹn thùng.
Tiểu Hoa mở miệng
“Ký chủ, chị không đói bụng?”
Tô Yên
“Đói”
“Vậy vì sao không đáp ứng?”
Tiểu Hoa vừa nói như vậy, Tô Yên vô pháp phản bác.
Nhìn bọn họ, hỏi lại
“Mời tôi ăn cơm, có điều kiện gì sao?”
Đám nam sinh kia lập tức nhìn ra Tô Yên có ý đáp ứng.
Tức khắc lá gan liền lớn chút, vội vàng xua tay
“Không có, không có, không có.”
Một người trong đó mở miệng
“Cũng chỉ là đơn thuần muốn mời cậu ăn cơm, không có ý khác.”
Nghĩ tới nghĩ lui, Tô Yên chỉ nghĩ đến một loại khả năng, cô là cá cẩm lý.
Có vận khí tốt.
Sau đó, Tô Yên liền đáp ứng rồi.
Chỉ là, cô từ trước đến nay không thích nợ người khác.
Tuy rằng, đây là do vận khí tốt mang đến, nhưng vẫn là không muốn nợ.
Cho nên đưa tờ vé số 300 tệ kia cho đối phương.
Cô nghiêm túc nói
“Đây là trao đổi.”
Mấy nam sinh cầm vé số trúng thưởng cực kỳ càng cao hứng, vài người kϊƈɦ động đến không được.
Cùng Tô Yên đi tới tiệm ăn bên cạnh.
Vừa đi vừa hỏi
“Bạn học, cậu tên gì a?”
“Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639652/chuong-1670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.