Hoắc Từ quay đầu lại, lôi kéo cổ tay Tô Yên, đi về phía trước
“Dẹp đường.”
Hắn không chút để ý nói.
Cứ như vậy xuyên qua đám người, cũng không liếc mắt nhìn ai, cứ thế đi đến siêu thị kia.
Chờ tới nơi, Tô Yên liền muốn đi siêu thị nhìn xem, kết quả còn chưa đi vào, đã bị Hoắc Từ kéo lại.
Cô chớp chớp mắt nghi hoặc.
“Còn có việc?”
“Cô cảm thấy sao?”
Người nào đó vô cớ hỏi lại.
Tô Yên không nói lời nào, chờ hắn mở miệng.
Hắn cười một chút
“Cô giáo không định nói một tiếng cảm ơn?”
Tô Yên nhìn hắn, lại nhìn siêu thị phía sau, nói nghiêm túc
“Không có anh, em cũng tự mình tới.”
Hoắc Từ mày nhíu lại
“Là tôi xen vào việc người khác?”
Tô Yên
“Đây là chính anh nói.”
Hoắc Từ nghe xong lời này, đặc biệt là cô còn không phải nói giỡn, là thật sự thực nghiêm túc nói.
Đang muốn tính toán bức cô một chút.
Tô Yên
“Đi học muộn là hành vi không tốt.”
“Ah…”
Hắn lên tiếng.
Cũng không có tính toán rời khỏi.
Khẩn nắm chặt cổ tay của cô, cũng không có ý muốn để cô đi vào siêu thị.
Nửa ngày sau, Tô Yên mở miệng
“Cảm ơn anh dẫn em lại đây.”
Hoắc Từ nâng một chút mí mắt, lúc này mới buông lỏng tay ra.
Hắn cúi người tới gần cô
“Cô giáo vừa mới không phải nói rất đúng lý hợp tình? Như thế nào đảo mắt liền thay đổi?”
Tô Yên cũng không trả lời, mà là lại hỏi một câu
“Chuông đi học hình như vang lên rồi, anh không đi học?”
Hoắc Từ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639650/chuong-1668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.