Mày nhíu chặt, sự ôn hòa vừa nãy tức khắc hoàn toàn không thấy.
Trêи mặt tràn đầy bài xích.
“Là cậu?”
Bởi vì lúc này Tô Yên bị chắn bên trong tủ quần áo, thế cho nên quản gia cùng Triệu Tường Vi vẫn chưa phát hiện trong phòng còn có một cô gái.
Hoắc Từ nghe tiếng nói, nghiêng đầu xem.
Nhìn cái cô gái đứng ở cửa kia.
Suy nghĩ trong chốc lát, tựa hồ nhớ tới cái gì, cười
“A? Tiểu thư bán rượu?”
Triệu Tường Vi nắm chặt sách giáo khoa trong tay, sắc mặt trở nên phi thường khó coi.
Hồi lâu sau, cô mở miệng
“Một tiết này tôi không dạy.”
Nói đoạn, cô ta xoay người rời đi.
Quản gia bị làm cho sửng sốt, hiển nhiên thiếu gia biết vị gia sư Triệu Tường Vi này.
“Này ······”
Tức khắc quản gia không biết làm sao, dò hỏi ý tứ thiếu gia.
Hoắc Từ lúc này lực chú ý tất cả đều ở trêи người Tô Yên.
Hắn nói
“Ông đi ra ngoài.”
“Dạ, thiếu gia.”
Trả lời xong, quản gia đi ra ngoài.
Trong phòng lại lần nữa chỉ còn lại Tô Yên cùng Hoắc Từ.
Tô Yên nghiêm túc
“Em dạy anh học, quần áo này cho em mặc, có thể chứ?”
Hoắc Từ nhìn cô
“Cô dạy tôi học? Bao lớn rồi?”
Tô Yên kỳ thật cũng không biết mình bao nhiêu tuổi.
Cô cúi đầu nhìn nhìn chính mình.
Sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía hắn.
“Anh cảm thấy em bao lớn rồi?”
“Mười bảy?”
Tô Yên gật gật đầu
“Ân, em mười bảy.”
Hoắc Từ nhìn chằm chằm cô.
Kỳ thật, hắn rất muốn ôm cô một cái.
Ân, hẳn là, thực mềm.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639639/chuong-1657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.