Tô Yên lắc đầu
“Hắn ta sẽ không biết.”
Nói xong, Tô Yên nhìn Trương Khắc
“Ngươi đưa Tống Trinh tới hậu viện trước kia ta từng ở gặp ta.”
Trương Khắc do dự
“Công Chúa điện hạ, nàng ấy…”
Tô Yên nghiêm túc
“Đương nhiên, nếu chân của cô ta không thể đi được, vậy thì không cần gặp bổn cung nữa.”
Nói xong, Tô Yên chờ Trương Khắc hồi phục tinh thần.
Một lúc sau, hắn mới đáp lời
“Tuân lệnh.”
Nghe thấy Trương Khắc đáp ứng, Tô Yên mới tiếp tục đi tới viện nhỏ.
Chuyện thứ nhất cần làm chính là tiếp tục trồng nốt 38 hạt giống hoa.
Tiểu Đào hoàn toàn không hiểu rõ ý đồ của Công Chúa điện hạ.
Trồng hoa?
Nhưng vì sao lại cứ phải chạy tới Trấn Nam Vương phủ trồng?
Hơn nữa, Tiểu Đào cũng cảm thấy Công Chúa điện hạ cũng không hề muốn gây dựng quan hệ với Trấn Nam Vương.
Tô Yên ngẩng đầu nhìn, mấy hôm nay trời mưa liên tiếp, hạt giống hoa cũng đã nảy mầm, nhìn qua là một mảng xanh mướt.
Nàng sờ sờ túi tiền bên hông, hạt giống còn rất ít.
Tô Yên dốc tất cả hạt giống trong túi ra, từng chút từng chút một dí xuống đất.
Sau khi gieo xong, nàng đứng dậy, móc từ trong túi tiền ra một viên kẹo, bóc ra cho vào miệng.
“Tiểu Đào, nước.”
Nàng mở miệng.
Tiểu Đào lập tức trả lời
“Công Chúa điện hạ, Tiểu Đào đi chuẩn bị cho người.”
Tiểu Đào nói xong, chuẩn bị bước ra ngoài.
Vừa mới ngẩng đầu lên, liền sửng sốt
Tuân Cảnh Vương gia tới đây từ lúc nào?
Lặng yên không một tiếng động, dọa nàng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639627/chuong-1645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.