Tuy nhiên, Vương gia Tuân Cảnh cũng ở đây, hắn đành phải chịu đựng, không thể nói ra lời như vậy.
Trương Khắc mở miệng
“Tướng quân, bọn họ đang tỷ thí trêи võ đài. Tướng quân có muốn xem không ạ?”
Âu Dương Du nhìn Tuân Cảnh bên cạnh.
Tuân Cảnh chậm rãi nói
“Có thể thấy phong thái của binh lính Trấn Nam vương, là vinh hạnh của bổn vương.”
Lúc này, Âu Dương Du mới mở miệng nói với Trương Khắc
“Dẫn đường”
“Vâng!”
Đoàn người liền đi dọc theo con đường đến thao trường.
Từ xa có thể nghe thấy tiếng la hét của binh lính.
Vừa vào liền thấy Tống Trinh một thân nam trang soái khí, tay cầm giáo đang đánh nhau với một tên lính.
Hai người động tác đều nhanh nhẹn sạch sẽ, Tống Trinh dù là nữ tử nhưng không hề rơi vào thế hạ phong.
Binh lính chung quanh hoan hô, rất nhiều người cổ vũ cho phó tướng Tống Trinh.
Có lẽ, với bọn họ, kiểu nữ nhân như vậy càng khiến họ ngưỡng mộ.
Có vẻ Âu Dương Du cũng chấp thuận những cuộc tỷ thí thế nà thường xuyên xảy ra ở doanh trại,.
Ít nhất, lúc mọi người thấy Âu Dương Du đến vẫn chưa hành lễ mà chỉ vội vàng nhường ra một chỗ trống cho tướng quân xem.
Ở giữa thao trường, chiến đấu càng thêm kịch liệt.
Tống Trinh bị chậm một nhịp, không may bị thua.
Hai người thở hồng hộc.
Lúc này, mọi người đồng thời ôm quyền hành lễ
“Tướng quân!”
Thanh âm vang dội, làm người nghe cảm thấy tinh thần sảng kɧօáϊ.
Âu Dương Du lạnh nhạt nói
“Tiếp tục”
“Dạ!”
Tiếp theo, binh lính từng người bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639599/chuong-1617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.