Đồng ý xong liền không hề hỏi phải chọc bao nhiêu cái.
Liên tục chọc.
Dần dần, Tiểu Hồng mới biết là Tô Yên đang trồng hoa.
Nó nhớ mình từng nhìn thấy cách trồng hoa của nông dân chuyên trồng hoa.
Tiểu Hoa tỏ vẻ thuần thục
“Tê tê tê tê tê”
Còn phải lấp đất lên, chờ đến trời mưa sẽ nảy mầm.
Kết quả là, Tiểu Hồng đầu tiên chọc một cái lỗ, sau đó Tô Yên cho hạt vào, Tiểu Hồng lại đảo đuôi qua lấy bùn đất lấp cái lỗ lại, giấu hạt giống đi.
Hai người phối hợp còn rất ăn ý.
Nửa canh giờ đã làm được ba luống.
Tiểu Hoa lên tiếng
“Ký chủ, chị gieo được 181 hạt.”
Tiểu Hồng đang làm rất say mê, bỗng Cổ Vương ở trêи đầu Tiểu Hồng nói
“Trốn đi.”
Tiểu Hồng vừa nghe.
Lập tức bẹp, chui ngay vào cái lỗ mình vừa đào.
Ngay lúc Âu Dương Du đẩy cửa đi vào gian viện liền thấy một quang cảnh như này.
Thiếu nữ mặc quần áo vàng nhạt đứng ở ven tường, nàng ngồi xổm, không biết đang làm cái gì.
Nắng chiều e ấp phía Tây, hoàng hôn xẹt qua bầu trời làm đỏ rực một bên.
Nắng chiều tà ánh lên trêи mặt nữ tử, hiện lên một tia ửng đỏ, toát lên vẻ nhu mỹ chỉ có ở nữ nhi.
Âu Dương Du chắp tay sau lưng, giọng nói lạnh lùng
“Ngươi đang làm cái gì?”
Khi Âu Dương Du tiến vào, Tô Yên đã nhận ra, nhưng nàng vẫn tiếp tục gieo hạt giống rồi lấp đất vào.
Xong rồi mới thu túi tiền vào, đứng dậy.
Vừa nhấc đầu, nhìn thấy người đứng đối diện liền sửng sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639596/chuong-1614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.