Nói xong, Tiểu Đào cao hứng mở cửa phòng ra.
Đi vào, Tiểu Đào nhìn vị Công chúa đang ngồi ở mép giường, sửng sốt.
“Công chúa điện hạ, cây trâm phượng hoàng của người đâu?”
Tô Yên nghiêm túc nói
“Ta tặng đi rồi.”
Tiểu Đào sửng sốt
“Người, người, Công chúa, cây trâm đó không thể tặng cho người khác được!”
Nói xong, vội vàng buông điểm tâm trong tay xuống, chải tóc cho Tô Yên.
Vừa chải đầu vừa nói
“Công chúa, sao người lại tặng người ta như vậy? Cây trâm đó được Hoàng thượng cử thợ trang sức có chuyên môn giỏi nhất chế tạo cho người. Trêи đời này chỉ có một cây trâm phượng hoàng cất cánh, tượng trưng cho thân phận của người đó.”
Tô Yên để Tiểu Đào tuỳ ý chải tóc cho mình, sau đó nói
“Không sao.”
Tiểu Đào sốt ruột, muốn nói lại thôi, sau đó lặng lẽ thở dài một tiếng.
Tiểu Đào tìm một cây trâm khác cài lên đầu Tô Yên.
Nhìn Công chúa, Tiểu Đào có chút sững sờ.
Công chúa thật xinh đẹp.
Trấn Nam Vương đã tới đón người, dĩ nhiên Tiểu Đào muốn nhanh một chút.
Nhưng khi ra khỏi trạm dịch, những người tới đây đón dâu trêи mặt cũng chẳng có chút vui mừng nào, quần áo cũng không đổi sang hỉ phục.
Áo giáp phát ra tiếng vang “loạch xoạch”, trường đao dắt bên hông, mang theo sự xa cách.
Mấy chục người đứng đó, người dẫn đầu đánh giá Tô Yên một lượt, lên tiếng
“Công chúa của Giang Lan quốc?”
Tô Yên gật đầu
“Đúng vậy”
Người dẫn đầu liền dời ánh mắt
“Người đâu, đỡ Công chúa lên xe ngựa.”
Tiểu Đào có chút căm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639586/chuong-1606-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.