“Vì sao?”
Nó muốn sống với Yên Yên cơ.
Đi theo Yên Yên là tốt nhất, thoải mái nhất.
Tô Cổ nhìn xung quanh một lượt.
Nơi này cũng không tệ lắm.
Tô Cổ đi dạo một vòng quanh nhà xong quay lại, vẫn thấy Tiểu Hồng héo rũ trêи ghế.
Hắn kéo rương hành lý đến gần, mở ra.
“Rầm” một tiếng, một vali chocolate tràn ra đầy đất.
Tô Tiểu Hồng vừa rồi còn héo bẹp ngồi một chỗ, 1 giây sau hai mắt liền sáng lấp lánh như đèn pha ô tô.
Tô Cổ hờ hững lên tiếng
“Về sau sẽ ở lại đây.”
Hai mắt Tô Tiểu Hồng nhìn chằm chằm vào đống chocolate.
Sau đó gật đầu như cái máy
“Được, được, được!!”
Thái độ thay đổi nhanh chóng mặt.
Vừa rồi còn không muốn rời xa Yên Yên, vừa nhìn thấy chocolate lập tức vứt Yên Yên ra sau đầu.
Tô Cổ lên tầng trêи.
“Ở trêи tầng.”
Tô Tiểu Hồng thấy Tô Cổ đi lên tầng trêи, vơ vội một thanh chocolate rồi chạy theo sau chân Tô Cổ lên lầu.
Đi lên cầu thanh cũng không có vấn đề gì, chỉ là cẳng chân nó vẫn chưa linh hoạt, có chút chậm chạp.
Tô Cổ đứng trêи chiếu nghỉ chờ Tô Tiểu Hồng, cũng không thúc giục, chỉ im lặng chờ nó bước từng bước lên trêи.
Cho đến khi Tiểu Hồng bò lên được tới nơi.
“Ngươi ở phòng bên trái, ta ở phòng bên phải.”
“Bé rối Teletubbies của ta đâu?”
“Ừm, cái ngươi nói là mấy củ cải đủ màu đó sao?
“Bọn họ không phải củ cải!!!!”
Tiểu Hồng thề sống thề chết bảo vệ mấy bé rối.
Tô Cổ lười tranh cãi với nó, mở cửa, đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639575/chuong-1597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.