Hắn chỉ muốn câu dẫn Tô Yên mà thôi.
Nhưng…. tất cả lực chú ý của Tô Yên đều đặt trêи văn kiện trong tay, không thèm cho Quân Vực một ánh mắt, giống như người vừa nãy hôn môi kịch liệt trong thang máy với hắn không phải là cô vậy.
Trở mặt liền vô tình.
Quân Vực cúi đầu cắn tay cô một cái.
Tô Yên đột nhiên thấy đau đớn, quay đầu sang nhìn hắn.
“Sao vậy?”
Khuôn mặt cô mờ mịt.
Sao lại cắn người rồi?
Cô móc trong túi áo ra hai viên kẹo, đưa cho hắn.
Quân Vực nhìn hai viên kẹo kia, đầu đầy hắc tuyến.
Hắn đã ăn quá nhiều rồi, không muốn nhìn thấy nhất chính là mấy viên kẹo này đó.
Hai người còn đang bận dỗ dành nhau, Tô Vân đã đi vào bên trong phòng họp.
Một thân tây trang, giày cao gót đen, trông vô cùng chững chạc.
Tô Vân vừa tới, lực chú ý của tất cả mọi người đều chuyển lên người cô ấy.
Một đám người lần lượt đứng dậy, khách sáo
“Vị này chính là Tô Vân của Tô thị sao?”
“Ngưỡng mộ, ngưỡng mộ, đi du học trở về, quả thật là thiếu niên anh tài.”
Tô Vân đáp lại vài lời khách sáo, sau đó ngồi xuống.
Tô Vân nhìn thấy Quân Vực cũng cùng sửng sốt, trong mắt hiện lên ánh sáng.
“Anh…”
Ánh mắt Tô Vân chuyển từ trêи người Quân Vực sang Tô Yên.
Tô Yên đưa văn kiện qua cho cô ấy.
Lúc giơ tay lên, bàn tay bên trái vẫn đang bị người nào đó cầm chặt.
Tô Yên nói
“Em vừa mới kiểm tra lại, phương án này đã là tối ưu rồi. Nếu còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639572/chuong-1594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.